Ý thức trong đầu rõ ràng chưa từng có, chi phối thân thể nhanh nhạy chưa từng có, tầm nhìn trước mắt rộng mở kinh người. Đối diện vung đao, thương đâm tới, đó đơn giản là một vật cần né qua, đằng trước có nhiều kẻ địch như thế chỉ càng khiến Mao Nhất Sơn cảm thấy sung sướng. Đặc biệt là khi Mao Nhất Sơn để lại vết thương trên người kẻ địch, máu đặc quánh bắn ra, bọn họ ngã xuống, giãy giụa, thống khổ, mất đi sinh mệnh. Trong đầu của Mao Nhất Sơn chỉ vụt qua bộ dạng lúc đám tù binh bị hành hạ đến chết, sau đó sung sướng càng dâng trào.
Máu tưới trên người không còn là xúc cảm đặc quánh. Hắn thậm chí vô cùng khát vọng mùi máu phun vào mình, chỉ có sự thực là máu trong thân thể kẻ địch trước mặt phun ra mới hơi giảm khát trong lòng hắn.
Mao Nhất Sơn cùng đồng bạn xung phong qua tường người ở phía trước.
Tình hình tương tự phát sinh ở nhiều nơi trên chiến trường.
Chân núi phía đông, nơi gần Hoàng Hà, bởi vì bố phong của Oán quân ở bên này hơi mỏng, tướng lĩnh Tôn Nghiệp dẫn dắt trên nghìn người hướng tới rừng cây bên này phá phòng ngự, nhiều đao thuẫn, trường thương giống như lưỡi dao đâm vào chỗ yếu, trong khoảnh khắc, đường máu đã kéo ra một khoảng cách, nhưng tốc độ cũng chậm lại.
Khoảng đường từ hướng đông nam doanh địa đến cửa chính vốn là vị trí phòng ngự trọng yếu của Oán quân, lúc này đã giết sóng người xông vào thành một biển máu. Hà Chí Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-chue-te/3350337/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.