Dịch giả: luongsonbac1102
- Ừ, ta sẽ gả cho hắn.
Bởi vì câu nói đơn giản này của Hồng Đề, mà bữa ăn kể từ lúc đó, mọi người đều ngượng ngập, không khí cổ quái.
Trịnh A Xuyên và một đám thành viên Thanh Mộc trại đi vào, Ninh Nghị, Chúc Bưu và vài tên quản sự, đầu lĩnh Trúc Ký đã ở bên trong. Phòng ăn không nhỏ, xếp bốn bàn lớn, đồ ăn lần này là do đầu bếp Trúc Ký đi cùng làm cho, nhưng đám người Ninh Nghị cũng đang bận rộn phụ giúp. Lúc mọi người đi vào, Ninh Nghị đem một mâm gà đặt trên bàn, chỉ là trong nhất thời mọi người cũng chẳng còn tâm trạng nào mà kinh ngạc chuyện này.
Giống như người sống trên núi bình thường vẫn chào hỏi đơn giản, Hồng Đề lần lượt giới thiệu, đợi cho tâm lý tấn công lúc đầu qua đi, mọi người cũng ngồi xuống bàn, Hồng Đề giơ chiếc đũa lên nói:
- Mọi người ăn thôi.
Mọi người ngượng cười ha ha đưa đẩy lẫn nhau, trên mặt đều có chút tế nhị.
Chỉ cách một tấm ngăn, khi Hồng Đề nói ra câu kia, bọn người Trịnh A Xuyên đã nghe thấy được, đám người Ninh Nghi, Chúc Bưu hiển nhiên cũng đã nghe thấy. Lúc này Chúc Bưu gắp một miếng thịt viên cúi đầu đưa vào miệng, bộ dạng muốn cười nhưng buộc lòng phải nhìn lại, muốn bày tỏ lòng khâm phục Ninh Nghị nhưng lại không tiện mở miệng.
Ninh Nghị và Hồng Đề cùng ngồi ở vị trí chủ tọa. Bàn vuông phân ra tứ hướng, mỗi bàn tám người, Ninh Nghị và Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-chue-te/2298010/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.