Dịch giả: luongsonbac1102
Sau khi rời khỏi phủ Chân Định, thế núi dần dần trở nên gập ghềnh hơn, đất đai cũng cằn cỗi hơn. Ngọn núi tuy vẫn xanh tươi nhưng không mấy rậm rạp, phần lớn là những cây tùng. Có đôi khi xa xa trông tới, những ngọn núi dường như chỉ phủ một lớp đất trống. Đối với một người vốn đã quen ngắm nhìn cây cối um tùm vùng Giang Nam như Lâu Thư Uyển, khung cảnh này khiến nàng thấy có chút hoang vắng, tiêu điều - Đương nhiên, từ sau khi gia nhập Điền Hổ, trong lòng nàng luôn thấy bất an, hoang mang, rối rắm, hay xuất hiện ảo giác bị người khác bán đứng, khó mà thoát ra được.
- Còn bao lâu nữa thì đến huyện Ký?
- Ước chừng khoảng nửa ngày nữa.
Ngay khi Lâu Thư Uyển vừa quay đầu lại hỏi, người đàn ông tướng mạo khôi ngô đang cưỡi ngựa đi bên cạnh liền xích lại gần, kính cẩn trả lời. Người đàn ông kia họ Khưu, tên là Cổ Ngôn, là cao thủ dưới trướng Điền Hổ. Sau khi Lâu Thư Uyển thể hiện bản lĩnh kinh doanh và quản lý tài sản, được Điền Hổ tín nhiệm, y liền phân Khâu Cổ Ngôn đến bảo vệ và trợ giúp nàng. Trong mấy tháng này, Khưu Cổ Ngôn tính cách trầm ổn an tĩnh, lại chưa từng trái lệnh Lâu Thư Uyển, hai bên tương xử cũng coi như là hòa hợp.
- Nếu không quá xa, chúng ta trước tiên cứ đến huyện Ký, an bài nơi ở và chỗ ăn đã. Tam Thái tử và Vu tướng quân không biết bao giờ mới đến, chúng ta xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-chue-te/2297985/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.