Lúc cô còn đi học rất kiêu ngạo, từng từ chối Cao Cảnh Bình rất nhiều lần.
Nhưng từ khi ra xã hội, cô dần nhận ra, là một phụ nữ, mỗi bước đi đều quá khó khăn.
Đã từng chờ mong tình cảm chân thành, nhưng không thực tế bằng tiền bạc.
Tuy nói bây giờ mình không còn ác cảm với Cao Cảnh Bình như trước, nhưng đột nhiên bị tỏ tình vẫn có chút khó xử.
Cao Cảnh Bình nói với đám bạn.
"Có thể Diễm Tinh hơi căng thẳng, xin các bạn động viên nhé?"
Đa phần bạn học hóng chuyện vỗ tay ủng hộ.
Lý Hải Quỳnh lại tức giận đến mức đặt mông ngồi xuống, nghiến răng nghiến lợi.
Mặt mũi mất sạch!
Trong lòng càng thêm căm ghét Giai Diễm Tinh!
Vẻ mặt Hứa Kỳ đầy khó chịu, rõ ràng là mình mời cơm, vì sao lại thành nơi cho người khác tỏ tình?
"Tôi..."
Ngay khi Giai Diễm Tinh muốn đồng ý, Vương Đông Quân đứng dậy, chân thành nói.
"Giai Diễm Tinh, tôi hi vọng cô có thể suy nghĩ cẩn thận, đừng đồng ý dễ dàng!"
Câu nói này lập tức khiến người khác chú ý.
Bọn họ đều nhìn Vương Đông Quân giống như nhìn thằng ngu.
Người ta đẹp đôi như vậy, lúc nào đến lượt tên nghèo hèn như mày phản đối?
Ánh mắt Cao Cảnh Bình nhìn Vương Đông Quân không mấy thân thiện: "Anh muốn làm gì?"
Vương Đông Quân giả điếc, tiếp tục nhìn chằm chằm Giai Diễm Tinh, đang chờ đợi câu trả lời của cô ấy.
Giai Diễm Tinh hiếm khi nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.