Cao Cảnh Bình chỉ tay vào Vương Đông Quân, vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường.
"Anh vẫn còn ở đây diễn kịch à? Thật thú vị, bây giờ có bản lĩnh giẫm đạp lên tôi rồi à? Nào, ra tay đi chứ! Đừng có chỉ biết khua môi múa mép!"
Vương Đông Quân chưa kịp tỏ thái độ.
"Rầm rầm!"
Cánh cửa đột nhiên bị đạp đổ.
"Đứa nào kêu tao qua đây hả?"
Mọi người đều quay lại nhìn.
Thì thấy một người đeo dây chuyền vàng, mặc áo sơ mi hoa, thân hình vạm vỡ, đầu trọc, trên người có hình xăm.
Gã loạng choạng đi tới, dáng vẻ say sỉn.
Đi theo sau là sáu bảy tên côn đồ.
Cao Cảnh Bình sửng sốt hỏi.
"Người này là ai vậy?"
Phục vụ cười khổ.
"Người này chính là vị khách đã đặt món tôm hùm Alaska."
Cao Cảnh Bình gật đầu, chắp tay sau lưng nhìn gã đầu trọc, mắng.
"Tôi là người đã kêu anh qua đây, để báo với anh là tôm hùm Alaska đã nhường cho bàn của tôi rồi, nhớ kỹ đây là thông báo, không phải xin ý kiến!"
Vẻ mặt của những người bạn hiện lên sự sùng bái.
Không hổ danh là Cao Cảnh Bình, đúng là kiêu ngạo và dứt khoát.
"Kêu tao nhường cho tụi bây hả?"
Thanh niên đầu trọc liếm môi một cái, lúc mọi người không chú ý, gã đã giáng một bạt tai xuống mặt Cao Cảnh Bình.
"Mẹ nó tụi mày là cái thá gì mà dám giành đồ ăn của Trương Hùng tao?"
Cao Cảnh Bình bị tát đến hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626379/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.