“Tôi...”
Đình Thanh chỉ cảm thấy tiếng nói của mình thắt lại.
Đối mặt với Vương Đông Quân, lão ta đã khủng hoảng không thể nào đáp lời.
Lão ta đã thực sự ý thức được, lời nói ban đầu của Vương Đông Quân không phải là uy hiếp mà là sự thật.
Đêm nay, nhà họ Đình sẽ bị tiêu diệt.
Không có bất kì người nào, không có bất kỳ thế lực nào có thể giúp được lão ta.
Sau khi xác định được hậu quả, Đình Thanh nào có dám do dự lấy một giây?
Lão ta lập tức quỳ xuống với Vương Đông Quân, nước mắt nước mũi tèm lem, cầu xin tha thứ: “Cậu Vương. Đình Thanh tôi có mắt như mù. Là Đình Thanh tôi ngu ngốc đắc tội cậu. Cầu xin cậu rộng lượng, chỉ cần cậu có thể tha cho nhà họ Đình chúng tôi, Đình Thanh tôi bằng lòng làm trâu làm ngựa thậm chí là một con chó bên người cậu cũng được.”
Nói xong, lại bắt đầu dập đầu với Vương Đông Quân.
Bịch bịch bịch.
Lực rất mạnh, đến cả sàn nhà cũng hơi chấn động.
Đối mặt với Đình Thanh đang dập đầu cầu xin tha thứ, sắc mặc Vương Đông Quân không gợn sóng, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Làm chó của Vương Đông Quân tôi. Ông xứng sao?”
Xôn xao.
Một câu nói gây sát thương cực lớn.
Mọi người đều mang vẻ mặt khác nhau.
Đình Thanh làm ăn ở Hoa Hình đã và thập niên, lần đầu tiên bị người ta nói không xứng làm chó.
Đương nhiên, những lời này tuy nói có vẻ quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626329/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.