Trong mơ mơ màng màng.
Vương Đông Quân mơ thấy, trong mơ mình ăn mặc rất phong phanh, đi trong đêm tối rét lạnh.
Không biết đi được bao lâu, anh vừa lạnh vừa mệt mỏi.
Ngay khi sắp không kiên trì được nữa, anh gặp được một cái giường.
Trên giường có chăn bông rất lớn, trong lòng Vương Đông Quân vui mừng khôn xiết, không chút nghĩ ngợi chui vào chăn bên trong.
Rất ấm, rất mềm, rất dễ chịu.
Khi anh nhắm mắt đắp chăn ngủ say thì...
Bốp.
Một cái tát đột nhiên xuất hiện.
Vương Đông Quân giật mình tỉnh lại.
Anh mở to mắt, đập vào mắt là Hạ Niệm Chân ngồi ở trên giường bệnh, mắt hạnh nhìn anh hằm hằm.
Vương Đông Quân bị cái tát này của cô làm tỉnh lại khỏi cơn mơ.
"Vương Đông Quân. Anh thật lưu manh, tôi không ngờ anh lại là loại người này..."
Hạ Niệm Chân uất ức nói.
"Anh..."
Vương Đông Quân khó hiểu.
Đang yên đang lành tự nhiên tát anh làm gì?
Nhưng mà khi anh cúi đầu xem xét, không khỏi trợn mắt.
Chẳng biết mình nằm trên giường bệnh từ lúc nào..
Bảo sao lại ấm như vậy.
Trong đầu cấp tốc nhảy số.
Lúc này mới loáng thoáng nhớ lại, nhất định là tối hôm qua điều hòa trong phòng bệnh mở nhiệt độ hơi thấp.
Trong mơ màng, mình không cẩn thận vô thức chui vào trong chăn của Hạ Niệm Chân.
Về phần, rốt cuộc mình có làm hành động nào quá giới hạn hay không?
Thì anh không biết...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626326/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.