Nhà của Hạ Bân Úy.
Hạ Minh tức giận ném chén trà xuống đất, trợn to hai mắt.
"Cái gì? Tên vô dụng đó dám đập nát xe của con?"
Hạ Bân Úy gật đầu.
"Cha! Cha biết không, chiếc xe này là đồ quý giá nhất với con, con thực sự không chịu được cơn tức giận này!"
Lãnh Thiếu Nguyệt, vợ của Hạ Minh, tức giận đứng lên.
"Không được, tôi phải gọi điện cho nhà họ, hỏi nhà họ xem đã dạy ra một đứa con rể rác rưởi như thế nào! Nó đập nát xe của đứa con trai quý giá nhà tôi, còn đánh cả người nữa!"
Hạ Minh nhíu mày.
"Cứ giả bộ không biết chuyện này đã!"
Vẻ mặt Lãnh Thiếu Nguyệt đầy ngạc nhiên.
"Tại sao? Con trai tôi đã bị đánh, ông cũng không đứng ra làm chỗ dựa cho nó?"
Hạ Minh trả lời.
"Bà thì biết cái gì? Bây giờ Hạ Niệm Chân đã có được tư cách đấu thầu hợp tác, cả nhà bọn họ nở mày nở mặt, bà tìm người ta thì còn có thể làm gì? Hơn nữa chắc chắn mẹ chúng ta đã biết chuyện này, vì sao mẹ lại không nói gì chứ. Chúng ta chỉ có thể giả vờ như không biết thôi!"
Lãnh Thiếu Nguyệt không hiểu.
"Việc mẹ im lặng có liên quan gì đến việc con trai tôi bị đánh?"
Hạ Bân Úy cũng không hiểu.
Hạ Minh bày mưu lập kế, tự tin giải thích.
"Bà phải biết lần trước Bân Úy đi đàm phán thất bại. Sai lầm kiểu này sẽ phải bị trừng phạt, nhưng mẹ tôi đã mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626289/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.