Edit: Pinkie
Khi lên đến đỉnh núi Thần Sơn đã hơn ba giờ chiều. Vi Vi đi trước dẫn đường, chỉ chốc lát hai người các cô đã đi tới phía sau núi. Đập vào mắt là đầy những đóa hoa màu tím trên cây, từng đóa hoa duyên dáng yêu kiều, đứng vững vàng trong gió, rực rỡ mà không chói chang, mềm mại mà không yếu ớt.
Vi Vi đứng bên cạnh Tứ Nguyệt, chỉ vào một nụ hoa hỏi cô có đẹp hay không.
Tứ Nguyệt nhẹ gật đầu, lấy máy ảnh từ trong balo ra đưa cho Vi Vi: “Chụp vài tấm hình đi.”
Hôm nay, cô gái nhỏ một chiếc váy trắng cotton thêu hoa kết hợp thắt lưng, giơ máy ảnh lướt qua biển hoa rộng lớn, thỉnh thoảng đứng ngược nắng vẫy tay gọi cô, trên mặt nở nụ cười xán lạn.
Nắng hôm nay không quá gắt, gió nhẹ không khô hanh, đến núi Thần Sơn ngắm hoa mộc lan hẳn là còn có một người.
Tứ Nguyệt vừa nhìn Vi Vi, vừa nhàn nhạt cười nghĩ. Nàng biết mộc lan tím được gọi là hoa mộc lan là từ bảy năm trước. Khi đó là lần đầu tiên cô với người kia gặp nhau, cô đã vô tình đi vào vườn hoa nhà anh. Anh ngồi trên ghế trong vườn hoa vẽ cảnh xuân | sắc. Lúc nhìn thấy cô cũng không tức giận, chỉ vẫy vẫy tay với cô, giọng nói mang theo ý cười: “Lại đây.”
Quả nhiên khi đó tuổi còn nhỏ, cô không chút do dự lẫn khó chịu, ngay lập tức đi qua đứng bên cạnh anh. Nghe anh không nhanh không chậm nói chuyện, rồi hỏi cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-noi-am-ap-nhat-cho-anh/2124710/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.