(Công chúa thật, giả và vương tử thật, giả)
Hắn nghĩ từ khi sinh ra đến giờ chắc đây là lần đầu tiên hắn chân tay luống cuống như vậy.
Từ trong lòng ngực hắn, Duy Tháp bắt đầu run rẩy, Đức Nhĩ Đa Tư chỉ biết rất không đúng. Hắn không thể bảo trì bộ dáng bình tĩnh như mọi khi, chỉ có thể nhìn Duy Tháp nhanh chóng chui vào áo hắn cuộn thành một đoàn, nhìn khuôn mặt không chút huyết sắc của y, thậm chí đồng tử dần mất đi tiêu cự kia, nhìn môi y run rẩy không ngừng lặp lại một chữ duy nhất “Mụ mụ”, nhưng không biết nên ngăn cản như thế nào.
Hắn nhịn không được la lên tên của y, sau đó kinh ngạc phát hiện đây là lần đầu tiên mình kêu tên y...... Đức Nhĩ Đa Tư rất ít gọi tên người khác, danh hiệu này nọ đối hắn là vật không hề thiết yếu, cũng không hề có giá trị, bởi vậy trừ bỏ lúc trước, phải thường gặp như huynh đệ tỷ muội, Đức Nhĩ Đa Tư rất ít khi nhớ rõ tên người khác.
Đợi cho đến khi bị biến thành quạ đen, lại cũng chưa từng gọi qua.
Một mặt là bởi hắn ít nói, hai người ở chung hơn phân nửa đều là Duy Tháp một người cằn nhằn liên miên, về phương diện còn lại là, cuộc sống ở rừng rậm, cùng hắn nói chuyện cũng chỉ có Duy Tháp, cho dù không gọi tên y, đối phương cũng biết là nói với mình. Cho nên tới tận bây giờ Đức Nhĩ Đa Tư mới phát hiện đây là lần đầu tiên mình mở miệng gọi y.
Tương phản, Duy Tháp cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nha-chi-sam-chi-vuong-tu-dich-vu-hoi-rung-qua-den-chi-vu-hoi-vuong-tu/88671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.