"Thủ Lĩnh ngủ nữa sao?"
Nhóm Trần Thị Lan Phương chơi đủ rồi liền lại đây.
Một câu nói này thôi đã làm cho cô mặt đỏ lên, lật đật ngồi dậy: "Không có ngủ."
Nguyễn Thị Bạch Kiều cũng ngồi dậy, nhìn nàng quẫn bách, cười mỉm chi lên.
"Vậy chúng ta đi lưới cá đi." Thái Thị Ngọc Hoa ra tiếng.
"Được."
Trần Thị Lan Phương: "Em đi lấy rổ."
"Vậy chị ở chuẩn bị cơm trưa nhé?"
Lê Thị Bích Châu vừa nói xong, Nguyễn Thị Tuyết Nhi đã cản lại nàng: "Chị Châu đi theo luôn, cơm trưa từ từ nấu cũng được. Lâu rồi sẵn đi dạo luôn, cho không bị tù chân."
Lê Thị Bích Châu chỉ gật đầu, lại phụ Thái Thị Ngọc Hoa khiêng lên cái lưới. Trần Thị Lan Phương cũng đã cầm hai cái rổ đi ra.
Nguyễn Thị Bạch Kiều nói muốn vào nhà kho lấy cái lợp, Nguyễn Thị Tuyết Nhi hiểu ý gật đầu. Chưa đầy mấy phút sau cô đã ôm cái lợp ra.
Chuẩn bị xong mọi thứ, kêu chó đi theo, tất cả lên đường.
Các nàng vẫn đi ra phía cái hồ hôm trước. Hồ này cũng không sâu thực thích hợp kéo lưới.
Đi được nữa đường, Nguyễn Thị Bạch Kiều nói với mọi người: "Lúc nãy quên khóa chuồng gia súc, tôi trở về khóa lại. Mọi người cứ đi trước, tôi sẽ tới sau."
"Được, chị cẩn thận nhé." Nguyễn Thị Tuyết Nhi lên tiếng, lại dùng mắt nói lại với nàng câu cẩn thận, nhận được nàng trả lời câu yên tâm.
Xác định nhóm nàng đi đã khuất, Nguyễn Thị Bạch Kiều đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nguyen-thuy-xay-dung-lang/2693243/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.