Nguyễn Thị Tuyết Nhi bị kêu về, lúc đó ruộng đã xới hơn được phân nửa rồi.
Cô chỉ đành giao cho mọi người, cùng Thái Thị Ngọc Hoa về nhà.
Về tới cổng thấy chó mực bị trói lại trong chuồng, Nguyễn Thị Tuyết Nhi liền hiểu, nó thấy cô rên lên vài tiếng, cô thò tay vào vuốt đầu an ủi nó.
Thái Thị Ngọc Hoa bên cạnh lên tiếng: "Vậy chị lại đó ha, có gì hú em. Em ra chỗ đào ao."
"Được."
Cô chầm chậm đi lại chỗ mấy người kia.
Nhóm người thấy cô về, có lẽ đã biết địa vị cô, cùng nhau đứng dậy.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi gật đầu, chính mình đi lại ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Thị Bạch Kiều.
Nguyễn Thị Bạch Kiều nhìn nàng đã ngồi ổn, lên tiếng: "Họ có chuyện muốn nói với em, thủ lĩnh." Nàng đổi xưng hô.
"Ừm." Nguyễn Thị Tuyết Nhi gật đầu: "Được rồi, mọi người muốn nói gì."
Một gương mặt quen thuộc cất tiếng, không phải Thanh thì là ai.
Nàng nói: "Chúng tôi quyết định đi theo chị, thủ lĩnh."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi không hề ngạc nhiên, tiếp lời: "Đã suy nghĩ kĩ? Ở đây, cô, sẽ không phải là lãnh đạo nữa. Phải nghe lời tôi nói, dù là đúng hay sai?"
Thanh: "Chúng tôi đã suy nghĩ kĩ rồi."
Sau đó nàng hô lớn: "Sao này chúng tôi sẽ là người của cô, tuyệt đối sẽ nghe lời, thủ lĩnh kêu đi hương đông, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đi hướng tây. Mạng sống của chúng tôi cũng là của cô, mong cô hãy thu nhận chứng tôi, thủ lĩnh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nguyen-thuy-xay-dung-lang/2693218/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.