Âm thanh vọng lại từ cách bốn, năm mươi trượng, khi Lưu Tiểu Lâu cùng Viên Hóa Tử cảm ứng được khí tức này, đối phương đã sớm nghe được bọn họ thương nghị, chí ít nghe được vài câu cuối cùng, mang ý nghĩa người đến tu vi cao hơn. Hai người đồng thời lùi lại mấy bước, Lưu Tiểu Lâu lùi về phía chéo bên cạnh, Viên Hóa Tử thì lùi về hướng đối diện với người đến, chờ người đến vào đình. Một thân ảnh xuất hiện từ trong sương mù dày đặc, dừng lại cách ngoài đình ba trượng, vị trí này ngay rìa trận pháp của Lưu Tiểu Lâu. Trong đình ngoài đình đều tràn ngập mưa bụi, cho nên gương mặt hắn vẫn có chút thấy không rõ, y phục càng là mơ hồ, nhưng nhìn vóc dáng, thì rõ ràng thấp hơn người thường, chỉ cao bằng nửa người Lưu Tiểu Lâu, Lưu Tiểu Lâu liếc mắt nhìn lại, còn tưởng rằng là một hài đồng, giọng nói của hắn cũng the thé, quả thật tựa như hài đồng. Lịch duyệt giang hồ của Lưu Tiểu Lâu còn nông cạn, lại chủ yếu tập trung ở Kinh Tương, đối với người này cũng không biết, giương mắt nhìn về phía Viên Hóa Tử. Quả nhiên Viên Hóa Tử có nghe qua, lập tức chắp tay: "Các hạ thế nhưng là Thanh Mộc Đồng Tử?" Người lùn kia cười nói: "Ta đã hai mươi năm không đặt chân đến Trung Nguyên, không ngờ vẫn còn có đạo hữu nhận ra ta. Đạo hữu là ai?" Viên Hóa Tử nói: "Tại hạ Viên Hóa Tử Ngũ Long Sơn, bái kiến Thanh Mộc đạo hữu. Nghe nói Thanh Tự Sơn ở cách Đông Hải ba ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/4890352/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.