Càng nhiều con rết cùng bọ cạp bò ra từ trong khe đá, bọn chúng lùi lại chừng hơn một trượng so với chỗ dừng quan sát ban đầu, tụ tập ngoài phạm vi nơi hỏa diễm của Điền Vô Tâm không thiêu đốt đến. Sau đó từng con bò về phía dưới chân Điền Vô Tâm, dẫn dụ Điền Vô Tâm phóng lửa ra ngoài. Tiếng ken két vang lên, một cỗ khô lâu từ đường hầm bên ngoài bước vào động đá vôi, đi về phía Điền Vô Tâm, giơ cao thanh phác đao rỉ sét trong tay, dùng sức chém về phía trước. . . Đao chưa đến, bị Điền Vô Tâm búng ngón tay bắn ra, xương đầu vỡ nát, cả khung xương lập tức tán, ngã ngửa ra sau vỡ vụn khắp đất. Trúc yêu nhô ra một cành trúc, phong tỏa lối vào hang, mười mấy cỗ khô lâu chuẩn bị lần lượt tiến vào đường hầm lập tức quay người rời khỏi. Khô lâu không bằng độc trùng, so ra mà nói số lượng có hạn, qua nhiều năm như vậy, dưới trướng cũng chỉ tụ tập không đến ngàn cỗ, uy lực của bọn chúng ở chỗ quần công cùng quân trận chinh phạt, nếu từng bộ đi lên tiêu hao, thật sự không có lời. Mười mấy cỗ khô lâu ra đường hầm, trở lại vách núi bên ngoài, hồn hỏa trong xương đầu chập chờn. Một cỗ khô lâu màu trắng rõ ràng khác với đồng bạn, xương cốt thô hơn cường tráng hơn sáng hơn, cũng dày đặc hơn, trên vai khiêng một cây cốt thứ dài. Nó đứng trên tổ kiến nơi Lưu Tiểu Lâu vừa đứng, thấy thế quơ quơ tay:
Trúc đại nhân nói đừng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/4690862/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.