Ngoan thoại cũng thả, rương cũng ném ra, nhất là đồ vật giá trị mấy ngàn linh thạch lăn ra từ chiếc rương không đậy kín lập tức khiến người đứng xem một tràng thốt lên. Một nhóm người Đàm gia trang vội vàng tiến lên thu dọn rương, thu xong, vừa định chất lên xe rời đi, Lưu Tiểu Lâu lại gọi bọn họ dừng lại, là được Lương Nhân An truyền âm, để hắn làm lại một lần nữa.
Xin lỗi Lưu chưởng môn, Tiềm Sơn Phái có một nhân chứng trọng yếu vừa đến, chậm một bước nên chưa thấy, tốt nhất làm lại.
Ai?
Đại quản sự Trịnh Nghiêu. . . Phía sau bên phải Lưu chưởng môn ngươi. . . Đừng vội nhìn. . . Từ từ nhìn. . . Gia hỏa đang hỏi người bên cạnh. . .
Thấy rồi, ngờ nghệch còn đang hỏi kia, biết. Lần này các ngươi sẽ không. . .
Không gì?
Được rồi, làm lại!
Thế là Lưu Tiểu Lâu nén giận, lại nói vài lời khách sáo, phân phó đem những chiếc rương, hộp đã thu dọn xong lại đưa qua, lần này không xảy ra ngoài ý muốn, đồ vật bị đám người Lương Nhân An ném ra. Hai bên buông lời đe dọa lẫn nhau, sau đó Lưu Tiểu Lâu dưới ánh mắt hưng phấn của mấy chục người vây xem lại thu dọn rương, chất lên xe rời đi. Tiểu Viên Sơn được mặt mũi, Tam Huyền Môn được chỗ tốt, Tiềm Sơn Phái được an ủi, tất cả đều vui vẻ. Hữu kinh vô hiểm, ba bên cùng thắng! Đến đây, sự tình giải quyết tốt đẹp, Chu Đồng, Chu Linh Tử cùng Đàm Thất Chưởng áp xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876597/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.