Vương Thư Dung ở lại Ngũ Ngư Phong ba ngày, thương lượng nhiều lần với Lưu Đạo Lâm, trong thời gian đó cũng đã gặp Giản Thiệu, tình hình cuộc đàm phán nhìn chung không được như ý. Khi âm thầm thương nghị với Trịnh Nghiêu, Vương Thư Dung rất tức giận biểu thị:
Bình Đô Bát Trận Môn mặc dù là thập đại thiên hạ, nhưng bọn họ khác biệt với những thập đại khác, thiên hạ đều biết lưu phái năm hệ trận pháp phân tán, rất khó hợp lại, bọn họ thật đúng là đề cao bản thân rồi? Một người ngạo mạn hơn một người, nhất là Lưu Đạo Lâm kia, chẳng thèm nhìn thẳng chúng ta, nói chuyện đều là lỗ mũi xuất khí, chẳng lẽ hắn không biết Tiềm Sơn Phái ta cũng là đan tông đường đường sao? Không biết khi Vương Ốc Phái mua đan của chúng ta cũng phải khách khí sao?
Trịnh Nghiêu suy tư nói:
Bình thường gặp phải loại tình huống này, hơn phân nửa có nội tình gì đó, không bằng để tiểu nhân tối nay đi gặp Lưu cao sư, xem hắn là điều kiện gì?
Vương Thư Dung rất không vui, nhưng cuối cùng vẫn miễn cưỡng đáp ứng:
Thôi được, ngươi đi thăm dò nội tình của hắn cũng tốt, chỉ bất quá đây là chuyện lo liệu công nghĩa, cũng không cần Ngũ Ngư Phong làm gì, bọn họ chỉ cần nói một lời với Tam Huyền Môn, chỉ thế thôi, vì vậy đừng vung tay quá trán, cho hắn nếm chút ngon ngọt là được.
Trịnh Nghiêu nói:
Thất lão gia yên tâm, tiểu nhân biết chừng mực.
Đến đêm khuya, sau khi bái kiến Lưu Đạo Lâm, Trịnh Nghiêu về thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876592/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.