Lại một lần đứng dưới Thiên Mỗ Sơn, tâm tình của Lưu Tiểu Lâu rất phức tạp. Nói thật, nếu có thể không đến, hắn mãi mãi cũng không muốn đến đây. Nhưng tình thế thường thường mạnh hơn người, vì hạnh phúc của Đàm Bát Chưởng, vì Tam Huyền Môn tăng thêm một đan sư đáng tin cậy, hắn lựa chọn cúi đầu thêm một lần nữa. Lẳng lặng chờ trước sơn môn hồi lâu, thân ảnh Hoàng Diệp Tiên lại xuất hiện từ trên núi, thấy Lưu Tiểu Lâu, trên mặt mang theo niềm vui không sao che giấu nổi, cơ hồ chạy vội tới. Hai người gặp nhau, nhất thời lại rơi vào trầm mặc. Sau một lát trầm mặc, Hoàng Diệp Tiên mở miệng nói:
Tiểu Lâu, Lư trưởng lão ở đây, theo ta đi lên.
Lưu Tiểu Lâu không nói một lời, đi theo sau nàng, hai người dọc theo đường núi một đường đi lên, yên lặng đi vào trong, đi rất lâu. Hoàng Diệp Tiên thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn, rốt cục vẫn hít sâu một hơi, chủ động mở miệng:
Đây là đường núi do Lưu tiên nhân, Nguyễn tiên nhân mở ra để hái thuốc trên Thiên Mỗ Sơn, cho nên gọi. . .
Thải Dược Kính (đường hái thuốc).
Một lát sau, Hoàng Diệp Tiên lại chỉ vào dòng suối nhỏ chảy xiết từ ngọn núi cao bên cạnh nói:
Các vị đan sư trong tông môn đều rất thích dùng nước suối này luyện đan, bởi vì nước suối linh tính rất đủ, gọi. . .
Trù Trướng Khê.
Vùng dưới vách đá kia là nơi Lưu tiên nhân cùng Nguyễn tiên nhân đánh cờ sau khi luyện đan, tảng đá lớn trước cửa hang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876583/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.