Năm nay tuyết rất nhiều, từng đỉnh núi ở Ô Long Sơn bao phủ trong làn áo bạc, dưới Càn Trúc Lĩnh cũng phủ một tầng tuyết dày, là trận tuyết lớn mới rơi đêm qua, giẫm lên phát ra âm thanh kẽo kẹt. Trên trời vẫn mây đen tích tụ, những bông tuyết chưa rơi hết vẫn chậm rãi bay xuống, trời tuyết như vậy nhưng không ngăn được lòng nhiệt tình hóng chuyện của mọi người, cũng không biết tin tức từ đâu truyền ra, trước sơn môn Càn Trúc Lĩnh vậy mà tụ tập mấy chục người. Chu Đồng liếc nhìn tấm bia đá trước sơn môn, lại nhìn con suối nhỏ không đáng chú ý cách đó hơn ba mươi trượng, tất cả mọi người cơ hồ đều đứng trong phạm vi này, đang tò mò quan sát hai phe giằng co, ánh mắt nóng bỏng mà tràn ngập chờ mong. Hắn không tự chủ được suy tư một trận, nếu lúc này phát động đại trận, những người này chắc đều phải bị nhốt vào lồng a? Tràng cảnh đó, chắc hẳn nhất định phi thường hùng vĩ! Song phương giằng co hồi lâu, đều trầm mặc, cho đến khi gió nổi, bông tuyết lại rơi dày hơn.
Lưu chưởng môn, Tiểu Viên Sơn ta cho ngươi bảy ngày, ngươi lại chậm chạp không chịu trả lời, chúng ta đành phải tìm đến tận cửa, ngươi định nói thế nào?
Lương huynh, câu trả lời của Tam Huyền Môn ta, ta cho là rất rõ ràng, chẳng lẽ còn muốn bản chưởng môn lập lại lần nữa?
Lưu chưởng môn, ngươi có biết quyết định qua loa như vậy, ý vị như thế nào không?
Lương huynh, ta cũng không muốn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876581/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.