Lại là Bạch Hồng Kiếm phóng lên tận trời, một cỗ huyết tiễn vọt lên từ dưới đầm lầy, đây đương nhiên không phải máu của Đàm Bát Chưởng, bởi vì hắn đã bị Huyền Chân Tác trói chặt, được kéo ra từ dưới đầm lầy. Sau khi được kéo ra, Đàm Bát Chưởng liên tục nôn mửa, phun ra một cỗ nước bẩn cùng bùn lầy, vô lực nằm trên đồng cỏ. Cũng may Kỷ tiểu sư muội ở ngay bên cạnh, sau một phen cứu chữa, Đàm Bát Chưởng dần hồi phục. Dưới đầm lầy có gì, không ai biết, kể cả Đàm Bát Chưởng bị kéo xuống, bởi vì bùn lầy che kín ánh mắt, cũng không biết Phương Bất Ngại đã chém trúng thứ gì. Liên tiếp gặp được ngăn trở như thế, đối với Đàm Bát Chưởng đả kích không nhẹ, gặp nguy hiểm hắn không sợ, đả kích nặng nhất đối với hắn, là năm lần bảy lượt từ Phương Bất Ngại ra tay chế địch. Đêm đó bên đống lửa, thừa dịp khoảng trống khi Phương Bất Ngại đi săn thú rừng ở phụ cận, hắn trút hết nỗi niềm chua xót:
Tiểu Lâu, năm đó là ta che chở hắn a, bây giờ, ai. . .
Lưu Tiểu Lâu an ủi:
Cơ duyên của mỗi người luôn khác biệt, mười năm qua, là mười năm tôi luyện tâm tính của ngươi, có tôi luyện này, tương lai nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ!
Đàm Bát Chưởng lắc đầu, rồi lại gật đầu, hơn nửa ngày không nói lời nào. Kỷ tiểu sư muội bên cạnh kéo cánh tay hắn, nói khẽ:
Ta có người sư tỷ, luôn nhìn ta không vừa mắt, nhưng nàng không dám nói thẳng với ta, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876568/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.