Cảm nhận được uy hiếp to lớn sau lưng, Hoàng Tùng nhào về phía trước, suýt soát né được nhát kiếm chí mạng, nhưng trên lưng nhiều một vết thương. Hắn lập tức thẹn quá hoá giận, quay người lại xông lên. Dù sao cũng là Trúc Cơ trung kỳ, chân nguyên thâm hậu, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, sau khi chiêu thức bất ngờ của Phương Bất Ngại bị hắn thích ứng, liền hông thể đánh lén thành công nữa, hai người nhất thời đánh đến ngang tài ngang sức. Thấy hắn cùng Phương Bất Ngại giao đấu hơn mười chiêu mà vẫn bất phân thắng bại, Hoàng Huy nhìn về phía đám người tam phòng, Hoàng Khản gia chủ tam phòng cùng đích trưởng Hoàng Húc đều có mặt, hai người cảm nhận được ánh mắt của Hoàng Huy, nhìn sang. Hoàng Huy truyền âm nhập mật cho bọn họ: "Tam Huyền Môn có kiếm tu, một đấu một thì phải đấu đến bao giờ? Coi như thắng, cũng khó ăn nói. Nên ra tay." Hắn đã nhìn ra, Tam Huyền Môn có Phương Bất Ngại kiếm tu này, đấu pháp một đấu một, phe mình sẽ không chiếm được tiện nghi gì, người có tu vi cảnh giới tương đương hắn, Hoàng gia không có ai có thể ngang sức ngang tài với hắn, tu vi cao hơn hắn ngược lại có thể đấu lâu hơn, nhưng đánh càng lâu, sau này khi bị người đời đem ra bàn tán sẽ càng mất mặt mũi, cho nên ý của hắn rất rõ ràng chuyện này do tam phòng các ngươi khơi mào, các ngươi mau ra tay đi. Hoàng Khản ra hiệu cho Hoàng Húc, Hoàng Húc Húc bước chân di chuyển ra phía ngoài, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876482/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.