Hầu trưởng lão xem qua thư của Triệu thị, sau khi thấy Triệu Vĩnh Xuân tỏ rõ đối với chuyện này cũng không ngại, tự nhiên cũng liền đồng ý không truy cứu nữa, chỉ là rất ngạc nhiên về nguồn gốc bức thư này. Chu Tuấn rất nhanh trở về hướng Lưu Tiểu Lâu nói: "Hầu trưởng lão muốn gặp Lưu chưởng môn, còn xin Lưu chưởng môn theo ta đi Thùy Liễu đình sơn một chuyến." "Không biết có chuyện gì?" "Hầu trưởng lão rất hiếu kì đối với phong thư này, có chút vấn đề muốn hỏi Lưu chưởng môn một câu." "Được." Thùy Liễu đình sơn thay vì nói là núi, không bằng nói là hồ nước, chỉ có điều hồ nước lớn hơn hai mươi mẫu này nằm trong đình sơn cao hơn mặt đất chừng mười trượng, giống như thiên trì trong núi, bên hồ sinh trưởng hơn trăm cây liễu rủ. Hầu trưởng lão yêu thích câu cá, an vị ở bên hồ, một cây trúc thả xuống nước, dây câu trên trúc cũng không biết là vật liệu gì, bay tới bay lui, tựa như tơ lụa. Lưu Tiểu Lâu mấy lần muốn nhắc nhở Hầu trưởng lão, dây câu kia sắp bị gió thổi bay mất, lại luôn bị vấn đề của Hầu trưởng lão ngắt lời. "Triệu quản gia, Kỳ Công, giao tình với ngươi rất tốt sao?" "Nói như vậy, là bởi vì trận pháp?" "Sau đó thì sao?" "Ha ha, lại còn có chuyện như vậy, thật sự thú vị." "Triệu quản gia thích loại trận pháp nào?" "Gần đây ngươi có gặp Đường đại sư không?" "Long sư đi nơi nào?" "Tốt. . . Hôm nay nói đến đây, chuyện của Chu gia, năm đó ta chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876397/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.