Chư Phi Vân khoanh tay, đứng trên sườn núi Đông Tiên Đảo, nơi này ánh mắt khoáng đạt, có thể nhìn không sót gì phường thị dưới núi. Sau khi ba người mục tiêu đi vòng qua một cửa hàng, hắn lại đưa tay vén một bụi lá trước mắt, nhìn không chớp mắt giám thị ba người trong phường thị, trong lòng xoắn xuýt vạn phần. Có người cấp tốc tiếp cận, chính là sư đệ Triệu Viêm, đến phía sau, uể oải nói: "Sư huynh, sư phụ nói, bọn họ là tiền bối, là sư trưởng, không tốt ức hiếp hậu bối đệ tử, trước mắt các tông Kinh Tương cùng Giang Nam lại ở chung hòa hợp, càng không tiện ra mặt. . . Nguyên bản sư đệ còn nghĩ rằng lần này có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng sư nương lại nói, bọn họ không thể ra tay, cũng không thể để cho Cảnh Chiêu làm mưa làm gió trên địa bàn của chính chúng ta, lời hắn nói lúc trước, phải để cho hắn nuốt trở về. . ." Chư Phi Vân lập tức cảm thấy trong miệng đắng chát. Lời gì? Tự nhiên là câu danh ngôn được truyền khắp thiên hạ kia của Cảnh Chiêu —— đổi lão sư đi! Lão sư của Chư Phi Vân là phu nhân của Mai chưởng môn, đối với lời này đặc biệt mẫn cảm, thân là trưởng bối, nàng không tiện vì thế mà ra tay với Cảnh Chiêu, lại một mực canh cánh trong lòng. Lần này sau khi tin tức Cảnh Chiêu lên đảo truyền vào tông môn, Chư Phi Vân liền cảm giác muốn hỏng bét, hắn biết mình không cách nào tránh né, liền trước chạy tới sườn núi quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876381/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.