Tương Nam Mãnh Động Hà, thượng du, Hổ Tinh Trại. Thi thể đầy đất, bùn đất đều bị máu tươi thẩm thấu. Đồ Ngạn Hồng Cân mang một đôi trường ngoa da hươu quá đầu gối, giẫm lên bùn máu đi tới dưới Tụ Tiên Đường, nhìn về phía tráng hán đứng dựa vào cột dưới mái hiên, duỗi ra ngón tay ngọc nhỏ dài, nhẹ nhàng chọc lồng ngực phình lên của tráng hán kia. "Phốc phốc. . ." Tráng hán ứng chỉ mà ngã, lồng ngực cũng xẹp xuống theo tiếng động, hóa ra là do đeo một cặp bong bóng cá. Đồ Ngạn Hồng Cân thu lại ngón tay, khuôn mặt đẹp nháy mắt ngưng kết, nổi lên một cỗ buồn nôn, nhíu mày hừ một tiếng, "Xì" một cái, trường ngoa giẫm qua thân thể tráng hán, bước vào Tụ Tiên Đường. Công đường cũng ngổn ngang xác chết nằm la liệt khắp nơi. Kim Hoa Nữ ngồi ở vị trí cao nhất trên ghế da hổ, vểnh lên chân bắt chéo, dùng một tiểu đao sửa móng tay. Giang Ngọc Lang cùng Chu Hùng Ưng vây quanh một góc, ở góc kia có một lão giả nằm nghiêng với chiếc mũ bị lệch ra ngoài, khóe miệng còn đang rỉ máu. Thấy nàng tiến vào, Chu Hùng Ưng ném qua một hồ lô: "Tìm tới." Đồ Ngạn Hồng Cân tiếp được, có chút ngoài ý muốn: "Trống không?" Hồ lô là trống không, liền mang ý nghĩa có hai khả năng, một, đồ vật bên trong bị đổ ra, bỏ vào pháp khí khác bị người mang đi; hai. . . A, tạm thời không cân nhắc hai. "Khai rồi sao? Tìm tới người liên hệ với hắn rồi sao?" Đồ Ngạn Hồng Cân hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876358/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.