Trên Qua Lô Đường, đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt. Nhìn một màn náo nhiệt này, Lưu Tiểu Lâu không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên có chút sợ hãi, bước chân vô ý thức dừng một chút. Hắn quay đầu nhìn về phía Tống quản gia bên cạnh, Tống quản gia mang theo mỉm cười nhẹ nhàng thúc giục: "Tiểu Lâu, vào đi thôi?" Lưu Tiểu Lâu nhẹ gật đầu, đi theo sau hắn vào đại đường. Sảnh ngoài đại đường vốn là phòng khách cùng lối đi nhỏ đón khách, giờ phút này đã bày đầy bàn, mỗi bàn đều sắp xếp đồ ăn chỉnh tề, trọn vẹn bày ra mấy chục bàn, đều là bàn trà hai người, cung cấp những khách nhân ngoài núi mang theo đệ tử hoặc các quản sự. Hơn mười đệ tử và quản sự đã đứng chờ bên cạnh, chưa an vị, có người đang nhìn xung quanh chính đường, có tốp năm tốp ba làm thành một vòng nói chuyện phiếm. Xuyên qua sảnh ngoài, tiến vào chính đường, bàn tiệc được sắp xếp gọn gàng từ cửa đến chỗ ngồi chính trong bình phong, bốn hàng tổng cộng sáu mươi bốn ghế, lại thêm tám ghế chính, chính là bảy mươi hai ghế hôm nay. Quý khách phần lớn đã đến, trên sáu mươi bốn ghế, chỉ có một, hai ghế trống, còn lại đều có người ngồi. Tống quản gia nghiêng người chào hỏi: "Tiểu Lâu, đến bên này." Lưu Tiểu Lâu theo sát sau lưng hắn, một ghế một ghế đi lên hàng đầu. Rất nhanh liền có người chú ý bọn họ, chính đường trở nên yên tĩnh, từng đôi mắt đều quăng đến trên người Lưu Tiểu Lâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876310/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.