Phượng Hoàng Lĩnh trước mắt cũng không lớn, cũng không cao lắm, Nam Kỳ Sơn có rất nhiều ngọn núi cao hơn,hiểm yếu hơn nó. Hết thảy đều có vẻ bình thường, không hề có chỗ thần kỳ. Nhưng Lưu Tiểu Lâu bọn họ là trận pháp sư, khứu giác đối với trận pháp cực kì nhạy cảm, lập tức cảm thấy được trong núi tràn ngập mùi vị trận pháp, biết trước mắt đều là giả tượng, chân thân của Phượng Hoàng Lĩnh nên thấp thoáng trong trận pháp. Lưu Tiểu Lâu quay đầu lại nói: "Cơ trưởng lão, giúp chúng ta gọi cửa a?" Cơ trưởng lão nhận qua hứa hẹn của Lưu Tiểu Lâu, đối với chuyến này tràn đầy chờ mong, chỉ cần đạt thành mong muốn của nhóm Lưu Tiểu Lâu, một bút tiền thuê cuối cùng của địa hỏa huyệt trì nhà hắn liền có thể an ổn bỏ vào trong túi, hơn nữa thời hạn thuê địa hỏa huyệt trì cũng sẽ tự động kéo dài đến cuối năm, tổng cộng cộng lại là số lượng lớn gần sáu mươi khối linh thạch, không thể không giữ vững tinh thần toàn lực ứng phó. Lúc này Thanh Sơn Môn, từ chưởng môn trở xuống cho đến đệ tử phổ thông, đã sớm tôn ba vị trận pháp sư đường xa mà đến làm khách quý thượng đẳng nhất, Cơ trưởng lão toàn bộ hành trình đi cùng, cung cấp phục vụ toàn phương vị. Nghe Lưu Tiểu Lâu mở miệng, Cơ trưởng lão không có hai lời, bay ra một trương thư thiếp, ném về trên núi. Thư thiếp kia bay được một nửa thì dừng lạ, dừng ở giữa không trung mở ra, đột nhiên hóa thành một điểm bạch quang bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-long-son-tu-hanh-but-ky/3876280/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.