Nhận được điện thoại của Chu Lệ Sa, Vu Mục Thành chẳngchút gì hứng thú, còn Chu Lệ Sa thì nói rất thẳng thắn: “Ngày mai em đi côngtác qua đó, xem có rảnh chút thời gian nào không chúng mình ăn cơm, nhớ mời cảbạn gái anh nhé, em rất muốn làm quen với cô ấy”.
Vu Mục Thành cười thiểu não: “Em cứ đến đi rồi tính,dạo này cô ấy cũng bận. Em bay chuyến mấy giờ, anh bảo tài xế đến đón”.
“Không cần đâu, em đi với một đồng nghiệp nữa, bên đóđã có người đón rồi, ngày mai mình liên lạc lại nhé.”
Đến nơi, Chu Lệ Sa lại gọi điện cho anh, rõ ràng chẳngđể ý gì đến tâm trạng hờ hững của anh, còn anh tự cảm thấy có gì hổ thẹn, nênhẹn ngày mai bảy giờ tối sẽ đến đón cô cùng đi ăn. Nghe đến địa điểm, anh mớinhận ra đó là tòa nhà Tạ Nam làm việc, bất giác nghĩ đến chuyện nhỡ đâu trongtình thế ngẫu nhiên lại gặp Tạ Nam, thì không biết cô ấy sẽ liên tưởng đến đâu,có khi giải thích thế nào cũng không được, thế thì khác gì lấy mạng của anhchứ. Anh vội vàng viện lý do là không tiện đồ xe ở đó, nên sẽ
lận được điện thoại của Chu Lệ Sa, Vu Mục Thành đợiđầu con phố cạnh tòa nhà.
Lần này Chu Lệ Sa tỏ ra rất tự nhiên phóng khoáng,không hề nhắc gì tới mối quan hệ trước đây của hai người và khả năng gương vỡlại lành kia. Chu Lệ Sa nói như khướu, hết chuyện này sang chuyện khác, haingười vừa ăn vừa chuyện trò, Vu Mục Thành cảm thấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091965/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.