Edit + Beta: Khang Vy
Thẩm Vi Lê bị Chu Yến Hỗn ôm lấy bả vai đưa về phòng, cô còn nghiêng tai nghe động tĩnh bên ngoài.
Thủ đoạn của Kiều Mạn Mạn thật sự rất lợi hại, không biết có rời đi dễ dàng như thế không.
Cho đến khi bị Chu Yến Hỗn đẩy lên giường, Thẩm Vi Lê mới lấy lại tinh thần.
"Em làm gì vậy?" Thẩm Vi Lê hỏi.
Chu Yến Hỗn trả lời như lẽ đương nhiên, "Ngủ thôi."
Thẩm Vi Lê bật dậy như lò xo, "Vậy em tự ngủ đi."
Chu Yến Hỗn lại kéo tay cô về, "Chị ngủ cùng em đi."
Thẩm Vi Lê, "???"
Hai người yên lặng nhìn nhau, nhìn mặt Thẩm Vi Lê như muốn mắng "em bị điên à", mà trong mắt Chu Yến Hỗn lại là vẻ "đúng là em bị điên đấy".
Thời gian yên lặng trôi qua, một lúc lâu sau, Chu Yến Hỗn chuyển tầm mắt trước, dựa vào giường.
Bởi vì lúc Thẩm Vi Lê nhìn cậu không nói lời nào, ánh mắt cô cứ như giáo viên nhìn học sinh vậy, vô cùng nghiêm khắc.
Chu Yến Hỗn ngồi trên giường, nhắc tới Kiều Mạn Mạn với giọng điệu khinh miệt, "Chị còn nói nhiều với cô ta làm gì không biết, trực tiếp đuổi đi là được rồi."
Thẩm Vi Lê nghĩ tới chuyện Kiều Mạn Mạn cố ý vạch cổ áo ra, cảm thấy cô ta đúng là dũng cảm, cầm phong thư ở bên đưa cậu, "Dù sao cũng là cô ta mang thư ông nội viết cho em đến, đọc thử đi."
Chu Yến Hỗn cầm lấy, cúi đầu chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh/3531889/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.