Edit + Beta: Khang Vy
Khóc là chuyện vô cùng hao phí thể lực, sau khi tới khách sạn, Thẩm Vi Lê nằm trên giường nghỉ ngơi, nhắm mắt lại hai phút đã ngủ rồi.
Nhưng cô ngủ không sâu, rơi vào giấc mộng nửa tỉnh nửa mê.
Trong mộng hiện lên rất nhiều hình ảnh, thật thật giả giả.
Mơ thấy lúc còn rất nhỏ, ở bên ba mẹ vô ưu vô lo không cần suy nghĩ điều gì.
Mơ thấy mình bị bọn buôn người bắt cóc ở siêu thị, mơ thấy chú hai Thẩm không cho mình ăn cơm, mơ thấy ba mẹ đón mình về nuôi.
Mơ thấy quen biết Chu Yến Hỗn.
Mơ thấy rời khỏi Chu Yến Hỗn.
Mơ thấy ba mẹ ruột tìm thấy mình.
Bỗng nhiên tỉnh lại, Thẩm Tùng Chu đứng cạnh mép giường vỗ về bả vai dịu dàng gọi cô, "Lê Lê, tỉnh lại đi."
Sau khi cô tỉnh dậy, anh quay đầu nhìn về phía cửa phòng.
Thẩm Vi Lê xoa mắt, trong lúc nhất thời không biết bản thân đang ở đâu, theo tầm mắt Thẩm Tùng Chu, mê mang nhìn qua.
Sau đó, cô thấy Thẩm Lan.
Ông vẫn mặc áo khoác dài giống ngày đó ở nhà xưởng, khuôn mặt như đã mấy ngày chưa cạo râu, hốc mắt phiếm đỏ, cả người mệt mỏi.
Nhưng đôi mắt đứng ở cửa nhìn cô còn sáng hơn cả sao trên trời, tràn ngập sự vui mừng.
Hạ Từ đứng cạnh ông, cuối cùng cả nhà cũng được gặp lại con gái, hốc mắt lại nóng bừng, cắn môi không tiếng động rơi lệ.
Thẩm Lan muốn di chuyển nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh/3531874/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.