WXID123456: Tối hôm qua là festival kịch nói, B chuẩn bị cả một buổi chiều. Tôi còn có bài trắc nghiệm, cho nên chờ đến tan học tôi mới đến sân khấu tìm cậu ấy. Không ít người chuẩn bị ở hậu trường, hoá trang, thay quần áo, tập luyện, người nhiều càng náo nhiệt. B và bạn cùng khoa đứng cạnh nhau, cậu ấy mặc trang phục trên áp phích, áo sơ mi trắng, quần cargo đen. Da cậu ấy vốn đã trắng, nhưng vì hiệu quả sân khấu vẫn đánh phấn, tóc mái nhỏ vụn tự nhiên rũ trước mắt. Khi tôi nhìn thấy cậu ấy, cậu ấy ôm cánh tay, cúi đầu nghe một bạn khác trong khoa chỉ đạo, nhìn dáng vẻ chắc là đạo diễn. Cậu ấy ngẫu nhiên gật đầu, sắc mặt nhàn nhạt, khí chất tối tăm, rất khớp với nhân vật lần này của cậu ấy.
Nói chuyện xong rồi, cậu ấy giương mắt trông thấy tôi, cười cùng cậu ấy chào mọi người đi đến trước mặt tôi. Bởi vì đến càng gần, càng thấy rõ ngũ quan của cậu ấy, chung quanh hai mắt phủ lên lớp phấn tối màu, khiến cho đôi mắt càng thâm thúy; đôi môi cũng tô son môi, tươi đẹp hơn bình thường rất nhiều. B để ý thấy tôi nhìn chằm chằm miệng cậu ấy, khẽ cười một tiếng: "Phải tô lên chút đỏ đỏ, bằng không lên sân khấu một khi ánh đèn chiếu xuống, sẽ trắng bệch giống quỷ. Cậu đừng có cười tôi nha."
"Không, là do chưa từng thấy cậu như thế này, nên thấy tò mò." Ánh mắt tôi vẫn dừng lại trên môi cậu ấy, vậy thì nếu uống nước, son môi chẳng phải cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ky-tuc-xa-coi-trai-dau-kiem-bi-ban-cung-phong-phat-hien/2423209/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.