WXID123456: Hôm nay là ngày cá tháng tư, B không bày trò trêu tôi, mà lại nói cho tôi một chuyện rất nặng nề. Tôi cũng vì vậy mà biết được chuyện mà mọi người muốn biết chuyện trong bài đăng lần trước.
Buổi sáng, B ôm một bó hoa, bên trong là hoa cúc trắng. Tôi không hỏi cậu ấy muốn đi gặp ai, im lặng đi theo cậu ấy ngồi tàu điện ngầm gần một tiếng đi về phía Tây Nam.
Một đoạn của tàu điện ngầm nằm trên đất liền. Càng kéo dài ra ngoại ô, cảnh sắc ngoài cửa sổ càng êm đềm. Mùa xuân ấm áp, ven đường hoa nở hoặc hồng hoặc trắng giữa một màu xanh biếc. Đầu xuân ánh nắng ôn hòa êm ái vẩy lên người chúng tôi. Theo lý thuyết, nên tâm trạng thoải mái, nhưng tôi cúi đầu nhìn bó hoa còn vương nước trong tay B, rất có lên tinh thần.
Rất nhiều chi tiết quá khứ luôn ám chỉ tôi đã từng có một sinh mệnh chết. Tôi không biết tôi là nam hay nữ, ngoại hình tính cách như thế nào. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi cũng không nhìn thấy Giang Nam cuối xuân, không thể leo lên đỉnh núi rậm cây xanh ở viễn phương, trong lòng thấy bi thương khó mà kiềm chết.
B không nói chuyện, tôi cũng không hỏi, hai người im lặng ngồi trong tàu điện ngầm được ánh nắng chiếu sáng.
Sau khi xuống tàu điện ngậm, chúng tôi tiếp tục đi một đoạn nữa. Trên đường yên tĩnh, ít có xe cộ đi qua.
Leo lên bậc thang màu trắng, chúng tôi cùng dừng lại trước một bia mộ. Trên bia dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ky-tuc-xa-coi-trai-dau-kiem-bi-ban-cung-phong-phat-hien/2423187/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.