Người đàn ông đi vào phòng tắm.
Anh ta không đóng cửa nên tôi cũng theo vào.
Hóa ra anh ta đang đánh răng.
Tôi cũng có một bàn chải đánh răng, nhưng tôi đã xếp nó vào vali rồi giấu trong lùm cậy rồi.
Hơn nữa, mấy loại kem đánh răng tôi dùng đều là hàng rẻ tiền dưới âm phủ.
Kem đánh răng của anh ta có màu xanh lá cây nhạt trong suốt.
Tôi ghé vào ngửi thử, thơm quá.
Ngày mai tan làm xong tôi sẽ kéo hành lý của mình đến đây, tôi cũng sẽ dùng thử kem đánh răng của anh ta.
Người đàn ông tắm rửa xong thì trở về phòng ngủ, ngồi ở trên giường cầm điện thoại di động lên.
Tôi đứng trước mặt anh ta, đi qua đi lại.
Anh ta thậm chí còn không chớp mắt.
“Hahaha, thật sự không thể nhìn thấy mình, không thể nhìn thấy mình…” Tôi vui sướng nhảy cẫng lên trước mặt anh ta.
Đến lúc nhảy mệt rồi tôi chỉ mặc bộ đồ nhỏ nằm lên giường anh ta, tạo ra dáng mê hoặc trước mặt anh ta “Ngủ trên giường lớn đã thoải mái rồi, giờ còn được thêm combo ngắm soái cưa nữa chớ.”
Người đàn ông đích thị là một cú đêm.
Anh ta lướt điện thoại hồi lâu mà không có dấu hiệu buồn ngủ.
Tôi cũng không buồn ngủ.
Là ma ở dương gian, chúng tôi chỉ có thể đi lại vào ban đêm, ban ngày hầu ngủ đi ngủ.
“Anh đang xem cái gì zị?” Tôi đứng dậy, dựa vào trước mặt anh ta, liếc nhìn điện thoại của anh ta “Sao anh lại không coi TV?”
Tôi nằm bên cạnh anh ta, chán muốn xỉu.
Người đàn ông xuống giường đi vào phòng tắm.
Đến lúc quay lại, anh ta mở ngăn tủ đầu giường, lấy ra một cái máy tính bảng rồi mở một bộ phim.
Anh ta kê một cái gối hình chữ nhật lên đầu giường, ngồi tựa lưng vào đầu giường, lấy một cái kệ, đỡ máy tính bảng lên rồi co chân lên xem.
Tôi vui mừng khôn xiết, đứng dậy ngồi bên cạnh anh ta xem cùng.
Đó là một bộ phim hài tên ” Iron Fist“.
Có điều, cái máy tính bảng nhỏ hơn nhiều so với một cái TV lớn nên việc ngồi cạnh anh ta bắt buộc tôi phải nghiêng đầu.
Tôi đã chú ý đến chân anh ta từ sớm, cảm thấy vị trí trống trong cánh tay của anh ta là vị trí tốt nhất để tiện xem phim.
Tôi ngước mắt lên nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, cảm thấy có chút ngại ngùng …
Nhưng mà, chỉ sau một giây lưỡng lự tôi đã bò đến vòng tay của anh ta.
Anh ta đang ngồi dựa vào đầu giường còn tôi thì đang ngồi trong vòng tay anh ta.
Người đàn ông dáng người cao lớn, ngồi trong vòng tay anh ta cuối cùng tôi cũng cảm nhận được sự nhỏ nhắn của mình.
Tôi mạnh dạn ngả vào vòng tay anh ta, tựa đầu vào khuôn ngực phẳng lặng săn chắc của anh ta.
Cùng nhua xem phim.
Phim hài hước tiếu thế mà người đàn ông một chút cũng không hề cử động.
Chỉ có duy nhất con ma trong phòng là tôi đây cứ “Haha, hahaha …”
Tôi cười khoái trá, cứ vừa cười vừa nép vào vòng tay của người đàn ông như một kẻ ngốc.
Tôi chả sợ, dù sao anh ta cũng không thể thấy tôi!
Bộ phim kết thúc thì người đàn ông cuối cùng cũng chịu đi ngủ.
Tôi hơi tò mò, anh ta làm nghề gì zị ta?
Sáng sớm mới đi ngủ thì mấy giờ mới đi làm?
Lẽ nào anh ta đang được nghỉ phép?
Thôi kệ đi, với tư cách chỉ là người ngoài cuộc tôi không nên rảnh rỗi sinh tò mò chuyện này.
Bình minh lên.
Mặc dù không có gà trống gáy, nhưng chiếc đồng hồ treo tường trên tường đã điểm sáu giờ sáng.
Rèm cửa trong nhà anh là loại dày 3 lớp, có khả năng che nắng đặc biệt tốt.
Mặt trời cực kỳ hại ma nên xem ra nhà này đối với tôi thật sự rất thích hợp.
Tôi hạnh phúc nép vào chăn bông của anh ta.
Cánh tay của người đàn ông duỗi thẳng tự nhiên về phía mép gối.
Tôi miễn cưỡng tựa vào cánh tay anh ta.
Có điều, tôi thường chỉ mặc đồ ngủ đi ngủ thôi, bộ đồ lót ép chặt tôi quá.
Tôi cởi nó ra, lặn trở lại vào chăn bông.
Người đàn ông đang nằm nghiêng và tôi cũng vậy.
Tôi ngước mắt lên, bắt gặp khuôn mặt tuấn tú của anh ta trong lòng liền như có điện giật.
Khó tránh khỏi … có chút ngại ngùng.
Nhưng mà nghĩ lại anh ta không thể nhìn thấy mình, tôi lại trở nên trắng trợn.
Tôi ngả vào vòng tay anh ta hít lấy hít để.
Tôi có thể cảm nhận được hơi thở trên người anh ta, có một mùi thơm nhẹ, kỳ lạ hơn nữa là, càng đến gần anh ta, tôi càng cảm thấy toàn thân thoải mái.
Nằm bên cạnh anh ta tôi có cảm giác như mình đang nằm trong nhà vệ sinh của người khác …
Ý là trường khí thích hợp cho ma ở ấy.
Giấc ngủ này, tôi ngủ ngon lạ thường.
Đến bốn giờ chiều, lúc người đàn ông thức dậy, tôi cũng thức dậy.
Anh ta thay quần áo của anh ta.
Tôi mặc quần áo của tôi.
Anh ta vào nhà vệ sinh không phải để đi tiểu mà để rửa mặt nên tôi lại vào theo.
Rửa mặt xong, anh ta đem bàn chải đánh răng ném vào thùng rác bên hông, mở ngăn tủ bên hông lấy ra một lượng lớn bàn chải đánh răng, cuối cùng chọn một cái màu đen dùng.
Tắm táp sạch sẽ xong anh ta cũng chịu đi ra ngoài.
Tôi nhìn vào đống bàn chải đánh răng khổng lồ liền lấy trộm một cái.
Tôi là ma mà.
Những thứ được sử dụng bởi ma thực tế không ảnh hưởng đến việc sử dụng lại của con người.
Không phải mấy thứ như thịt, bánh hấp với mấy loại thức ăn ngon được dâng lên ở lễ truy điệu người ta cúng xong còn ăn được sao?
Đương nhiên là do ma ăn của ma, người ăn của người rồi!
Kem đánh răng của anh ta thực sự rất thơm, còn có vị thanh mát nữa.
Tôi lấy chai sữa rửa mặt của anh ta, vắt ra một ít, theo động tác anh ta vừa làm, vẩy lên mặt, tạo bọt trong lòng bàn tay, trét lên mặt, xoa nhiều lần rồi rửa sạch bằng nước.
“Sảng khoái, sảng khoái quá đi, thật sự thoải mái mà!”