Edit: Lam Phượng Hoàng
Mùa xuân năm Thành Trị thứ hai, Quốc Tử Giám.
Tim nhiệt huyết mòn theo năm tháng, tươi tắn nhờ tắm mát hương xuân. (Trích trong bài Trường An hữu hiệp tà hành – Lục Cơ)
Bước vào cửa lớn sơn đỏ, hay cho cái cảnh muôn hồng nghìn tía, triều Đại Chu thích đẹp, ngay cả bề tôi bên cạnh Thiên Tử, cũng đều là mỹ nam đã qua tuyển chọn. Quan viên tô son điểm phấn lui tới trong Hoàng Thành đã là khung cảnh bình thường, nam tử mềm mại nữ tính trong dân gian còn có hẳn một con đường riêng. Bọn thiếu niên đang thời kỳ trưởng thành xốn xang nhộn nhạo trong Quốc Tử Giám đương nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi, cái lạnh đầu xuân còn chưa tuột mất, đã gấp gáp mặc mấy loại quần áo mùa xuân mỏng manh tươi tắn để đua tranh cái đẹp.
Vạn Dực chính là ngoại lệ duy nhất.
Nàng khịt khịt mũi, ngoài áo khác màu cao lương đỏ còn mặc thêm một lớp áo choàng lông chồn trắng, cúi đầu chậm rì rì đi xuyên qua nhóm thiếu niên nhộn nhạo kia.
“Úi chà! Không phải là Vạn Dực đây sao? Sao hôm nay lại trình diện đúng giờ thế?” Con trai của Lý Thượng thư nhào đến hỏi.
Nàng chầm chập giương mắt nhìn về phía thiếu niên toàn thân áo lụa xanh biếc, không hé răng, nghiêng người vòng qua gã ta, tiếp tục đi về phía phòng học.
Con trai của Lý Thượng thư không chịu bỏ qua, xoay người ngăn trước mặt nàng, “Sao vậy, câm điếc? Không phải trước giờ đều nhếch mũi nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155386/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.