“Sao, làm sao có thể?!” Kỳ Kiến Ngọc không khỏi đỏ mặt lớn tiếng bác: “Chỉ là mới vừa rồi trước khi đi ngủ bổn vương phát hiện trên tay áo dính vết máu, cái tên lang băm kia chỉ nói là ngươi bị trúng gió độc, nếu chỉ là gió độc tại sao lại có vết máu, bổn vương sợ phát sinh biến cố, bởi vậy mới......”
“Mới tập kích ban đêm?”
“Do thám ban đêm!” Kỳ Kiến Ngọc cải chính.
Vạn Dực ung dung nhỏm dậy, một đầu tóc đen theo động tác của y như nước chảy uốn lượn xuống dưới, y đau đớn ốm yếu xanh xao, tóc đen môi đỏ mọng, vẻ thê lương trực tiếp cưỡng bức tâm tư: “Nếu là do thám ban đêm, Vương gia khẩn trương cái quái gì, hay là chột dạ?”
“cô không có chột dạ!” Bị y nhìn gợi tình như vậy, Kỳ Kiến Ngọc vốn dĩ tuyên bố vì chính nghĩa không tự chủ được suy yếu đứng lên.
Ánh mắt của hắn ở trên người Vạn Dực khó có thể tự động kiềm chế dao động, vừa mê luyến vừa khẩn trương: “Vạn Dực,” cổ họng hắn không tự chủ được có chút phát khô “Ngươi đừng nhìn ta như vậy, cô sẽ không nhịn được......”
Vạn Dực không tiếng động gợi lên khóe miệng, quay mặt đi.
Kỳ Kiến Ngọc nhìn y một cái, ngồi xuống kề bên y, rồi sau đó lại nhìn trộm thật nhanh vẻ mặt của y, dường như có vẻ không vui...... Vì thế Tề vương điện hạ lại dịch chuyển thân mình, dính thật sát vào bên cạnh Vạn Dực, thận trọng giương cánh tay ôm lấy vai y.
“Điện hạ.” Vạn Dực kề sát phía trước Kỳ Kiến Ngọc thì tự nhiên gối lên tựa đầu vào bả vai dày rộng của hắn, cánh tay phải duỗi thẳng, đặt ở trước mặt Tề vương.
một cỗ khí nóng hừng hực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155324/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.