Hạm trưởng nói: “Được.”
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa các chỉ huy Alpha khác và vị Nguyên soái Omega độc nhất vô nhị này: chỉ huy nhà người ta đều tranh thủ đánh nhanh thắng nhanh rồi về nhà để Omega không lên cơn cáu kỉnh; còn Nguyên soái nhà họ, ai dám tay chân rề rà làm hắn về trễ sẽ được thưởng thức một màn “Omega cáu kỉnh”, đảm bảo vui cả làng, ai nhìn thấy khiêng ra thiên táng.
Omega nhà người ta giận dỗi thì sập cửa khóc thút thít; Omega biệt danh Thanh Kiếm Bầu Trời giận dỗi, móc chủ pháo ra thưởng một lần mát-xa toàn thân.
Khi đối mặt với một chiếc mẫu hạm với kích thước nhường này, nỗi sợ bản năng sẽ khiến bất kỳ một ai khác lựa chọn tránh đối đầu trực diện, nhưng người đang đứng ở vị trí chỉ huy hôm nay vừa khéo lại là Rennes – người chưa từng có ba chữ “đi đường vòng” trong danh sách chiến thuật của mình. Theo mệnh lệnh của hắn, hàng loạt họng pháo lập tức khạc đạn, châm lên ngọn lửa bao trùm khắp bề mặt con tàu đối địch.
Mục tiêu to tướng như vậy, có nhắm mắt cũng không đánh trật được, nên Rennes thậm chí không chỉ định vị trí tấn công mà cho dàn pháo thỏa thích oanh tạc, khiến cho bề mặt của soái hạm Tiếng Vọng bị nhấn chìm trong hỏa lực Liên bang.
Nhưng một lớp khiên chắn với diện tích không gì sánh bằng đã bung ra. Từng đường pháo chói lòa nện vào nó chỉ làm dậy nên những gợn sóng nhỏ nhoi trên mặt biển vô tận, cho thấy phương pháp tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-gia-a-sao-lai-co-the-tim-a/941780/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.