Lâm Kính Dã gần như không cần nghĩ ngợi gì mà hạ lệnh: “Toàn bộ phi đội chiến đấu rút lui. Đội đặc nhiệm tập trung ở đường băng, kiểm tra tất cả các máy bay trở về. Bật khiên chắn toàn phương hướng cho soái hạm!”
Phi đội lập tức chấp hành mệnh lệnh tuy còn chưa kịp hiểu nguyên do.
Ánh mắt hai vị chỉ huy giao nhau qua video, Z đưa tay lên làm dấu về phía sau mà không chút tị hiềm. Một người đàn ông cao ráo khôi ngô trong bộ quân phục chiến đấu bước đến, bế bổng thân hình mảnh mai yếu ớt của y lên khỏi chiếc xe lăn.
Z tựa vào ngực đối phương, gật đầu với màn hình: “Thất lễ.”
Thấy Lâm Kính Dã đã chú ý đến lớp kim loại mô phỏng màu xám bạc lấp ló dưới mái tóc đen nơi cần cổ bên trái, y đưa tay đè lại nó.
“Chỗ này của tôi bị thủng một lỗ nên phải chữa trị vĩnh viễn, bên trong chỉ liên kết với dây thần kinh chứ không bao gồm chương trình điều khiển gì.”
Lâm Kính Dã cũng thu hồi tầm mắt, đoạn vén tay áo phải của mình lên: “Của tôi cũng vậy, còn có thể tháo rời.”
Bên cạnh anh, hai mắt Oscar mở to khi bắt kịp luồng suy nghĩ: “Kh- không thể nào…”
Hắn ta còn chưa kịp dứt lời, một chùm sáng chói lòa đã lóe lên khi hai chiếc máy bay chiến đấu của tàu Nhiễm Tinh bất thình lình quay sang công kích đồng đội.
Ánh mắt Lâm Kính Dã đanh lại, quát lên: “Teval, báo cáo tình huống!”
Chiếc máy bay bị tấn công kia vừa khéo chính là chiếc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-gia-a-sao-lai-co-the-tim-a/941700/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.