Chương trước
Chương sau
Trong cuộc họp tập trung gần như toàn bộ cao tầng Quân đội ở Thủ Đô tinh này, Rennes là người trẻ tuổi nhất, đồng thời cũng là thanh kiếm sắc bén nhất đâm thủng sự im lặng u ám đang bao trùm.
Quân đoàn của tám đại hành tinh là lực lượng tinh anh của Liên Bang. Tám vị Quân đoàn trưởng mang hàm Thượng tướng cũng là những người có uy tín và danh vọng nhất toàn quân. Quân hàm Nguyên soái của Rennes trên căn bản giống như một vinh dự đặc biệt, còn nếu xét về quân quyền thực tế thì cũng chỉ tương đương họ chứ không cao hơn.
Vậy mà mấy vị Thượng tướng có mặt ở đây lại im thin thít như cấp dưới ngoan ngoãn của Nguyên soái vậy, ngay cả Thượng tướng Wimmer của Quân đoàn thứ nhất cũng hiếm khi không tranh cãi, thậm chí có người còn thấy ganh tị với đồng nghiệp đang ở lại phòng thủ tại khu vực đóng quân.
Rennes không tiếp tục lên tiếng mà dùng cặp mắt xanh lam lạnh lẽo như băng tuyết quét một vòng phòng họp. Áp lực vô hình khiến vô số lão tướng Alpha thân kinh bách chiến cũng thấy lạnh toát cả chân tay, bỗng hiểu ra vì sao hắn lại mặc giáp xương ngoài đến đây. Nếu không nhờ chức năng hoàn toàn khép kín của nó, hẳn sẽ có người phải nhập viện trước pheromone đang ồ ạt tỏa ra trong cơn phẫn nộ của hắn.
Giữa bồn bề tĩnh lặng, Thượng tướng Fiditz phụ trách Quân đoàn thứ ba – một nữ Alpha tuổi ngoài bốn mươi – chậm rãi đứng dậy, tháo mũ xuống đặt trên bàn, để lộ mái tóc vàng được búi lên gọn ghẽ. Gương mặt của bà tràn ngập một màu xám thảm đạm, ngay cả lớp trang điểm cũng không thể giấu được.
“Vụ tấn công nhằm vào thế hệ tương lai của Liên Bang xảy ra ngay Quân đoàn hành tinh ở Thủ Đô là việc không thể tha thứ. Nếu nguyên nhân nằm ở Quân đoàn thứ ba, tôi cũng không thể chối bỏ trách nhiệm.”
Rennes lạnh lùng xen vào: “Bớt dài dòng, vào chủ đề đi.”
Người phụ nữ khẽ mím môi: “Tôi xin tạm thời từ chức Quân đoàn trưởng, thuyên chuyển đến học viện quân sự Úy Lam làm huấn luyện viên trong một năm.”
Những người khác ồ lên.
Với những gì đã xảy ra, Quân đoàn trưởng chắc chắn phải chịu khiển trách để làm dịu ngọn lửa dư luận, nhưng đề nghị của Thượng tướng Fiditz không chỉ mang tính tượng trưng.
Tổng thư ký Ansel cảm thấy não mình có nguy cơ sắp long khỏi đầu, bèn cố giữ bình tĩnh, nghiêm túc lên tiếng: “Hình phạt thế này có phần khắc nghiệt. Tư liệu của bộ Nội vụ có ghi chép: đối với quân nhân nhiều lần đảm nhiệm chức vụ Quân đoàn trưởng của Quân đoàn hành tinh Liên Bang, khi cấp dưới phạm sai lầm nghiêm trọng, Quân đoàn trưởng sẽ được thuyên chuyển đảm nhiệm chức hiệu trưởng học viện quân sự, hoặc đảm nhiệm chức trưởng quan phòng ngự Bức tường vành đai. Sau một năm, nếu thể hiện tốt sẽ được phục hồi nguyên chức vụ. Tôi đề nghị chúng ta tuân theo lệ này.”
Nhiều người tán thành ý kiến này.
“Đảm nhiệm chức hiệu trưởng lâm thời của học viện Úy Lam trong một năm, đích thân giám sát việc phòng ngự của học viện và kỷ luật của sinh viên, tăng cường an ninh học viện cũng là hợp lý.” Thượng tướng Wimmer lên tiếng: “Nhưng trước mắt Quân đoàn thứ ba có người có thể đảm nhiệm chức Quân đoàn trưởng không?”
Lời này vừa dứt, phòng họp lại quay về im lặng – một loại im lặng hoàn toàn khác so với trước đó.
Không ít người đều đang dòm ngó quyền chỉ huy Quân đoàn thứ ba – cho dù chỉ trong một năm – nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, đành phải nuốt ngược vào trong. Những ai thiếu kiên nhẫn đã đỏ ké cả mặt.
Ansel lại hỏi: “Thượng tướng Fiditz có đề cử ai không?”
Mấy vị tướng quân có quan hệ thân thiết với nhà Fiditz tự động ưỡn ngực ra theo bản năng, nhưng đa số người ở đây đều cảm thấy bà Thượng tướng sẽ lựa chọn người em trai Trung tướng của mình.
Nào ngờ ánh mắt của vị nữ Alpha không hề dừng lại trên bất kỳ ai trong số họ mà chuyển sang người đang đứng ở vị trí chủ tọa.
“Tôi hy vọng Nguyên soái Rennes có thể thay mặt quản lý Quân đoàn hành tinh thứ ba.”
Những lời này khiến tất cả mọi người – bao gồm Rennes – nhướng mày. Hắn chậm rãi nghiêng đầu, tóc bạc rũ xuống, phủ bóng mờ lên gương mặt nhưng không che được ánh mắt sắc lẻm.
Ý tưởng đầu tiên nảy ra trong lòng nhiều người là “Bà ta điên rồi ư?”; ý tưởng thứ hai cảnh giác hơn, là “Chẳng lẽ có Omega nhà Fiditz lọt vào mắt xanh Nguyên soái?”.
Thế thì không tốt.
Quá nhiều nhân tố phức tạp hiện nay đã tạo thành cục diện mâu thuẫn khi ai cũng phục tùng Rennes, ai cũng muốn lôi kéo hắn nhưng không ai muốn để hắn tiếp xúc trực tiếp với Quân đoàn nòng cốt. Việc Thanh Kiếm Bầu Trời là một Quân đoàn mang tính lưu động chính là kết quả từ sự đồng tâm hiệp lực của nhiều người.
Hai mươi năm trước, gia tộc Quintus từng nắm trong tay ba Quân đoàn thứ tư, thứ bảy và thứ tám khiến không ai ngóc đầu lên được. Mãi cho đến khi những ngôi sao sáng ấy lần lượt vụt tắt, Quân đoàn tám đại hành tinh mới có quan chỉ huy độc lập.
Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng dồn về một ông cụ ngồi ở hàng ghế sau. Thượng tướng Quintus – ông nội trên phương diện pháp luật của Rennes – năm nay tuổi tác đã cao, thân mang thương tật, đã rất lâu rồi không chấp chưởng quân quyền thực tế. Trong số những người con của ông, ai thành tài đều đã về trời, lứa cháu thì lại chưa xuất hiện ngôi sao sáng mắt thứ hai.
Vị trưởng nam nhà Quintus năm ấy có tài đánh trận là thật nhưng cũng có tật trăng hoa, tuy đã kết hôn với một Omega ưu tú ở Thủ Đô tinh nhưng vẫn thay tình nhân đều như thay áo.
Rennes là “sản phẩm” của ông ta với một tình nhân họ Sở.
Tuy bản thân Nguyên soái từng tuyên bố mình theo họ mẹ nhưng cái họ Quintus của hắn vẫn được pháp luật công nhận. Nếu muốn hoàn toàn từ bỏ, hắn và gia tộc cần phải giải quyết thủ tục một phen, ngặt nỗi nhà Quintus sống chết không chịu, Rennes tạm thời cũng chưa làm ầm lên đến tai Nữ vương. Vì vậy để tránh lúng túng, người khác chỉ dùng tên chứ không dùng họ khi nhắc đến hắn, có mỗi Thượng tướng Wimmer đó giờ vẫn như nước với lửa với Rennes cố chấp gọi hắn là Nguyên soái Quintus.
Tuy hắn không có một chút tình cảm gì với gia tộc dù đã được nhận về, nhưng chừng nào hắn còn chưa hoàn toàn cắt đứt liên hệ với gia tộc Quintus, những phe phái khác có mưu đồ gì cũng phải nghẹn lại, không phải vì nghi ngờ hắn mà là sợ lão cáo già Quintus lợi dụng cháu nội chấm mút Quân đội.
Cho đến khi Thượng tướng Fiditz đưa ra đề nghị này.
Sóng mắt xanh lam lưu động, Rennes thản nhiên nhìn đối phương, khóe môi gợi lên một nụ cười sâu xa.
Thượng tướng Wimmer thấy vậy thì sa sầm mặt mày, đang toan mở miệng thì nghe thấy một tiếng cười khẽ từ Nguyên soái. Hắn thu tầm mắt về, thẳng thắn đáp: “Ta trăm công nghìn việc, không rảnh lo chuyện bao đồng.”
Sắc mặt những người khác thay đổi như đèn giao thông.
Nụ cười vẫn hiện diện trên mặt Tổng thư ký nhưng trong đầu anh ta đã nghĩ ra một trăm cách thủ tiêu họ Sở.
Ansel lên tiếng hòa giải: “Quỹ thời gian của Nguyên soái quả thật eo hẹp, nếu ngài ấy đã bày tỏ không thể đảm nhận thì Thượng tướng Fiditz còn lựa chọn nào khác không?”
Ai chẳng muốn cướp vị trí của Quân đoàn thứ ba, nhưng không ai dám hé răng khi đôi mắt lam mang theo ý cười của Rennes quét tới.
Năm ấy người thanh niên chỉ mới hơn hai mươi này đã liên tục giành lại mấy tinh khu lớn cho Liên Bang, khép kín Bức tường vành đai, khiến cho bầu trời ở những hành tinh thuộc Liên Bang không còn bị bao phủ bởi pháo plasma nữa. Người như vậy đã không thèm đặt một Quân đoàn chủ lực vào mắt thì mấy vị lớn tuổi hơn cũng khó mà lộ vẻ thèm thuồng trắng trợn được.
Sau một hồi im lặng kéo dài, Rennes mới thôi không nhìn nữa mà lên tiếng: “Thượng tướng Fiditz, Quân đoàn có vấn đề thì bà ném cho người khác quản, đâu vào đó rồi lại quay về tiếp nhận, khác gì đang lợi dụng người ta? Hay bà xem ta như lao động giá rẻ?”
Đối phương trả lời cực nhanh: “Xin lỗi, đây là thiếu sót của tôi khi cân nhắc việc này, ý của Nguyên soái là?”
Trước khi những người khác kịp phản ứng lại, Rennes đã nói: “Không ai muốn làm không công đâu nên bà vẫn cứ tự quản Quân đoàn thứ ba đi, điều về tinh khu trung ương cho gần là được.”
Thượng tướng Wimmer lập tức phản đối: “Quân đoàn thứ ba đóng quân ở khu vực trọng yếu của Liên Bang-“
“Ta không phải để làm cảnh.” Rennes lạnh lùng ngắt lời: “Thanh Kiếm Bầu Trời có thể tiếp nhận khu vực phòng thủ của Quân đoàn hành tinh thứ ba. Ta nghĩ chư vị cũng không cần ta chứng minh năng lực tác chiến nữa chứ?”
Sự im lặng lần này còn đáng sợ hơn những lần trước.
Thượng tướng Wimmer và Thượng tướng Quintus – với gương mặt đen như đáy nồi – không uổng mấy chục năm sống trên đời, lập tức nhận ra mục tiêu ngay từ đầu của Rennes đã luôn là khu vực phòng thủ của Quân đoàn thứ ba: tinh khu lớn Bắc Thập Tự.
Đó là trung tâm thương mại của Liên Bang, nơi giao hội của khoa học kỹ thuật mới và các nền văn hóa đa dạng. Mỗi ngày có hằng hà sa số tinh hạm lui tới, vô số tài vật quan trọng ra vào, hàng loạt những sản phẩm đắt đỏ mới cáu được vận chuyển. Không chỉ vậy, cảng hàng không cởi mở này cho phép tất cả những thế lực con người ngoài Liên Bang – trừ phản quân Hydra – tiến hành thương mại tự do mà không phải nộp thuế. Thậm chí, mười phần trăm dân số ở tinh khu Bắc Thập Tự còn là tộc Kim Linh, đồng minh của Liên Bang, nền văn minh ngoài hành tinh đầu tiên thiết lập quan hệ ngoại giao với loài người.
Lập tức có người buột miệng chất vấn: “Anh muốn quyền phòng hộ cảng thương mại để làm gì?”
Áp lực vô hình từ đôi mắt lam lia qua khiến người nọ run như cầy sấy, ngã ngồi xuống ghế, không mở miệng nữa.
“Ông bắt tôi phải nói thẳng à?” Khóe môi Rennes cong lên thành một nụ cười rét buốt, những lời thốt ra còn bén nhọn hơn đao kiếm: “Nghĩ thử xem, nếu Benson Keane – bà con họ hàng với ông – tham gia buôn lậu vật tư Liên Bang thì giấu ở đâu mới dễ tẩu tán nhất?”
Rồi mặc cho người nọ toát mồ hôi trước những lời ám chỉ trắng trợn này, hắn lại quay sang nữ Alpha: “Thượng tướng Fiditz thấy thế nào?”
Dưới ánh mắt lom lom của Thượng tướng Wimmer, nữ Thượng tướng cau mày ra vẻ suy tư một hồi mới trả lời đầy thận trọng và cam chịu: “Có Nguyên soái Rennes thay mặt quản lý phòng ngự ở Bắc Thập Tự, tôi có thể yên tâm công tác tại Úy Lam rồi.”
Ở đây ai chẳng thành tinh, bà đóng kịch cho ai xem? Thượng tướng Wimmer cảm thấy cơn đau tim có nguy cơ tái phát.
Thanh Kiếm Bầu Trời vốn có nhiệm vụ tuần tra quanh biên giới Liên Bang, hiện giờ Rennes bất thình lình giành quyền phòng ngự tinh khu Bắc Thập Tự vào tay, nói hắn không lập mưu từ trước có ma mới tin. Ngặt nỗi chẳng ai đoán được hắn lên kế hoạch từ bao giờ, lại làm thế nào để kéo nữ Đại công tước nhà Fiditz vào.
Vị Hoàng đế tiền nhiệm của Liên Bang là một nam Beta xuất thân từ nhà Fiditz, bà Thượng tướng cũng được phong làm Đại công tước để vinh danh theo lễ nghi. Bà nổi tiếng là người khó tính, cứng rắn, thành ra không ai biết Rennes đã làm cách nào để thu mua được bà.
Cuộc họp kết thúc theo một cách qua loa như vậy, mọi người lũ lượt kéo về với tư thế né Rennes như né hố đen. Thượng tướng Wimmer cũng thở phì phò, hậm hực rời đi.
Phòng họp đông đúc ồn ào thoáng cái trở nên vắng vẻ. Rennes tùy tiện đặt mông lên bàn, lấy một viên chocolate ra (từ nơi nào không biết) bỏ vào miệng.
Từ hàng ghế sau, một ông lão chống gậy được quản gia máy dìu dậy, chậm rãi đi đến bên hắn.
“Bắc Thập Tự là cảng vũ trụ mở lớn nhất, vàng thau lẫn lộn.” Ông cất giọng khàn đục: “Cũng là nơi dễ dàng xâm nhập nhất. Bản báo cáo về việc tổ chức Tiếng Vọng tái xuất của Benson… là do cháu ngụy tạo đúng không?”
Rennes mỉa mai đáp: “Báo cáo do ai viết thì hỏi người ấy chứ.”
“Nhưng cháu là người lợi dụng bản báo cáo giả đó. Cháu vẫn cho rằng cái chết của mẹ cháu do thành viên Tiếng Vọng trà trộn vào Liên Bang gây ra.” Ông lão thở dài: “Cháu quyết tâm muốn đấu đến cùng sao?”
“Không phải cho rằng.” Rennes quay lại, sát ý bừng lên trong mắt: “Mà chính mắt tôi nhìn thấy. Kẻ tự xưng là cha tôi, với đội thân vệ vây quanh, chỉ kéo tôi chạy mà không thèm quan tâm đến người khác.”
“Sau đó bản thân cháu cũng bỏ trốn, mười năm sau chúng ta mới tìm về được.” Tiếng thở dài của ông lão như phủ thêm một lớp bụi tang tóc lên những nếp nhăn trên mặt: “Cháu còn chịu mở miệng với ta chỉ vì năm ấy ta từng tham gia cuộc chiến chống lại Tiếng Vọng mà thôi.”
“Biết thế còn đứng đây xàm xí làm gì?” Rennes bỏ miếng bánh bông lan cuối cùng vào miệng: “Tôi còn khách khí với ông đúng là vì ông từng ra sức bảo vệ Liên Bang, nhưng tôi là đứa lớn lên ngoài tinh vực, không phải người thừa kế Alpha ưu tú tốt nghiệp từ Úy Lam mà ông muốn đào tạo. Tôi nói lại lần cuối, hết hy vọng đi cho đời thanh thản, biết đâu còn sống thêm được vài năm.”
Ông lão không tiếp tục đề tài không vui này nữa mà lái sang chuyện khác: “Người thanh niên mắt hai màu trong video đó là ai? Cậu ta có quan hệ gì với tập đoàn họ Lâm chuyên kinh doanh nguồn năng lượng kia? Quan hệ giữa cháu và cậu ta là gì?”
Rennes lạnh lùng nhìn Thượng tướng Quintus một hồi mới gằn ra từng chữ một: “Đếch liên quan đến ông.”
Ông lão lập tức đưa tay lên ôm ngực, tư thế không khác gì Thượng tướng Wimmer ban nãy.

Tin tức Thanh Kiếm Bầu Trời nổi cơn lôi đình, đá vỡ cửa phòng họp Quân đội được lan truyền nhanh chóng, chễm chệ trên đầu bảng hotsearch.
Trang web phim tình dục kia không gặp vấn đề gì ngoài việc bị chửi một phen vì tội tường lửa yếu quá, nhưng cư dân mạng lại phát hiện đoạn video livestream đã bị xóa trên phạm vi toàn mạng vũ trụ, đến cả ảnh chụp màn hình họ lưu trên đám mây cũng bị “thủ tiêu” triệt để.
Thời đại mạng vũ trụ này, lưu giữ trên đám mây cái gì cũng tốt, chỉ phải chào thua trước tài nghệ của đội kỹ thuật Thanh Kiếm Bầu Trời – những người có thể xóa sổ luôn đám mây nếu họ muốn.
“Huhuhuhu… Chắc là dùng hệ thống quét mặt gì rồi, cứ hình chụp chính diện là bị hốt TAT”
“Đến gò má mà cũng bị hốt luôn…”
“Aaaaa, hình của tui chỉ dính có chóp mũi anh giai mắt hai màu đó thôi mà cũng bị xóa nè!! Có mỗi cái chóp mũi cũng không chịu chia sẻ là saoooo??”
“Hể, sao tui thấy có gì đó mờ ám… Chẳng lẽ là, chiếm làm của riêng?”
Cư dân mạng khóc ròng nhưng cũng không thay đổi được gì, bắt đầu chuyển sang hóng tin Nguyên soái đá cửa.
“Em muốn làm cái cửa đó.”
“??? Vãi thật, liếm trai không muốn sống nữa à?”
“Alpha cấp A bao đá vẫn bền nhé!”
Những tin tức này không ảnh hưởng gì đến Lâm Kính Dã, người đang bận bịu nghiền ngẫm mấy đoạn clip phỏng vấn ít ỏi của Rennes hòng nắm bắt thói quen sử dụng ngôn từ của hắn để viết diễn văn, bằng không lỡ có ai vạch trần Nguyễn soái thuê người viết hộ chắc không biết vứt mặt mũi đi đâu.
Nhưng hotsearch thứ hai quả thật đã chiếm được sự chú ý của anh.
“… Soái hạm mới của Thanh Kiếm Bầu Trời đang trong quá trình lắp ráp chủ pháo và động cơ. Phóng viên may mắn được phép tham quan, bất ngờ phát hiện dòng chữ màu vàng được phun lên mạn tàu: Tĩnh Dã!”
Thế là cuộc thi đặt tên cho soái hạm mới của Ansel lập tức phá sản. Cư dân mạng mắng to bộ Nội vụ nói láo không biết ngượng, Nguyên soái đã đặt tên từ trước rồi còn bày trò này để làm gì? Uổng công họ kích động một phen!
Nhưng mà ấy, Tĩnh Dã, “túc tĩnh tinh dã” (trấn giữ sao trời),nghe ngầu bá cháy bọ chét, đậm chất Alpha luôn!
Vẻ mặt gặp khó không sờn của Lâm Kính Dã lặng lẽ nứt vỡ. Anh tức tốc nhắn tin cho Rennes: “Nguyên soái, sao ngài lại dùng cái tên Tĩnh Dã nữa?”
Cũng không biết đối phương đang làm gì mà đáp lại cực nhanh: “Gì? Tôi nói từ trước rồi mà. Tôi trưng dụng tinh hạm của cậu, tên của nó đương nhiên cũng thuộc về tôi.”
Lâm Kính Dã: “…”
Lỗ nặng rồi.
Hay là cứ công khai việc Rennes nhờ người viết báo cáo hộ quách cho rồi nhỉ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.