Chương trước
Chương sau
Đồng Ngọc Trâm hậm hực bỏ cái khăn tắm đang che đi cơ thể của mình ra. Anh ta che cái gì mà che, cô đang nằm dưới tán dù lớn như vậy thì lấy đâu ra nắng chiếu vào.

Trần Khải Trung nhặt lại cái khăn tiếp tục che đi.

Đồng Ngọc Trâm cau mày.

“Anh đang làm cái gì thế?”

Trần Khải Trung thản nhiên trả lời.

“Anh sợ em lạnh.”

Đầu Ngọc Trâm đầy dấu hỏi chấm. Hai người bọn họ đang ở một hòn đảo nhiệt đới quanh năm nắng nóng, lấy đâu ra lạnh.

“Tôi không lạnh.”

Cô kéo cái khăn ra một lần nữa. Ánh mắt Trần Khải Trung tối lại, da thịt cô gái đang như tỏa ra ánh sáng chói mắt, anh đột ngột tiến lại gần cắn nhẹ một cái lên xương quai xanh của cô để lại một dấu hôn đỏ chót.

“Á…”

“Đau.”

Đồng Ngọc Trâm che cổ, cô trừng mắt nhìn anh.

“Anh phát điên cái gì đấy.”

Những dấu vết anh ta để lại trên người cô hôm trước đến giờ mới nhạt bớt đi, cô mới dám ló mặt ra ngoài bãi biển.

Trần Khải Trung khàn giọng.

“Là em quyến rũ anh.”

Đồng Ngọc Trâm cứng họng, không biết nói gì với người này. Cô đang yên đang lành nằm đây, anh ta tự nhiên lại đổ tội lên đầu cô.

Anh mỉm cười gian xảo.

“Giờ em đã chịu che đi chưa? Nếu em không muốn che thì anh không ngại ở đây tiếp tục.”

Đồng Ngọc Trâm phụng phịu lẩm bẩm.

“Đâu phải ai cũng có thể mặt dày như anh được.”

Che thì che, đề phòng anh ta lại hóa luôn thành cầm thú ở chỗ này. Thấy cô ngoan ngoãn nghe lời thì anh hài lòng thưởng cho cô một nụ hôn lên trán.

“Ngoan lắm, em đợi ở đây. Anh sẽ xuống biển bơi một vòng.”

Đồng Ngọc Trâm phẩy tay, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra ý không kiên nhẫn

Cứ xuống mà bơi đi thoải mái đi, cho cá mập tha anh luôn ra biển cũng được.

Từng cơn sóng biển dập dìu xô vào bờ cát, tiếng gió biển vi vu bên tai. Đồng Ngọc Trâm thanh thản nằm đeo kính râm ngắm nhìn người đàn ông đang ra sức bơi lội ở không xa.

Không thể phủ nhận anh ta có một cơ thể hoàn hảo. Cơ bắp rắn chắc, đôi chân dài mạnh mẽ, cánh tay to lớn đầy sức lực. Đồng Ngọc Trâm cảm thán, với cái bề ngoài này của anh ta mà không làm trong quân đội thì vào giới giải trí cũng chắc chắn trở thành minh tinh.

Trần Khải Trung bơi khoảng nửa tiếng rồi lên bờ. Anh lắc lắc cái đầu cho bớt nước ở trên tóc rồi dùng tay vuốt ngược mái tóc ra đằng sau lộ ra gương mặt anh tuấn.

Trần Khải Trung đi ngược với ánh sáng tiến lại gần phía cô, ánh mặt trời rọi xuống sau lưng anh, chiếu cái bóng dài xuống mặt cát. Những giọt nước biển lấp lánh đang chảy xuôi theo mái tóc của anh rơi xuống dưới lồng ngực săn chắc.

Đồng Ngọc Trâm lại một lần nữa gật gù.

Thôi thì có anh ta làm chồng đưa ra bên ngoài cũng không quá mất mặt.

Da thịt màu đồng, múi cơ xinh đẹp, thân thể rắn chắc coi bộ quá thu hút ong bướm. Kia kìa, có mấy cô em xinh đẹp đang tiến lại gần anh ta rồi kìa.

Vài cô gái có mặc bikini hai mảnh tôn lên dáng người nóng bỏng đang đứng sát rạt anh ta. Mấy người phụ nữ này cô biết, lúc đi nhận phòng khách sạn cô có gặp ở đại sảnh. Bọn họ cũng ở cùng một chỗ với cô.

Đồng Ngọc Trâm cau mày, nhìn khung cảnh kia thì có vẻ mấy người bọn họ đang nói chuyện rất là vui vẻ. Người bên phải đang ôm chặt cánh tay anh ta, cọ xát rãnh ngực sâu hút vào bắp tay. Còn người bên trái thì đang dùng móng tay đỏ chót đang vẽ vòng tròn trên lồng ngực của anh ta.

Nhìn Trần Khải Trung không có động tác gì tránh né.

Một ngọn lửa bùng lên ở đáy lòng của Đồng Ngọc Trâm.

Cô sẽ không ra mặt ngăn cản bọn họ. Để xem anh ta có chút tự giác của kẻ làm chồng chút nào không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.