Đối với Tuế Yến mà nói, Đoan Minh Sùng là vị thuốc có thể trị khỏi trăm thứ bệnh của hắn.
Lúc rời khỏi chỗ ngũ hoàng tử đã là buổi chiều, sắc mặt Đoan Minh Sùng có vẻ xanh xao, y gấp rút quay về đông cung. Hạ nhân vẫn đứng đợi ở ngoài suốt, nhìn thấy Đoan Minh Sùng trở về thì vội nghênh đón: "Điện hạ, hôm nay tiểu hầu gia…"
Đoan Minh Sùng day mi tâm: "Cô nghe nói rồi, bây giờ đã không sao phải không?"
Cung nhân nôn nóng: "Lúc Ninh quý phi ở đây tiểu hầu gia của chúng ta không chịu thiệt, nhưng sau khi quý phi đi khỏi, tiểu hầu gia không muốn uống thuốc bèn đi vào thiên điện ngủ trưa, nhưng vừa tỉnh dậy, thần trí lại không tỉnh táo mà đi tìm hương khắp nơi…"
Đoan Minh Sùng cả kinh, y nhanh chóng đi sang thiên điện.
Vốn dĩ cơn nghiện của Tuế Yến đã được áp chế hoàn toàn, mấy ngày nay không hề tái phát. Không biết lần này chịu kích động gì, hắn cứ ầm ĩ đòi người tìm hương suốt.
Lúc Đoan Minh Sùng bước vào thiên điện, Tuế Yến đang run tay châm hương an thần Quân Cảnh Hành gửi vào, cung nhân quỳ xuống run bần bật, xung quanh là bát thuốc đổ vỡ.
Đoan Minh Sùng vội vàng đi tới, y ôm Tuế Yến vào lòng: "A Yến!"
So ra Tuế Yến có vẻ tỉnh táo hơn những lần lên cơn nghiện trước, mồi lửa trong tay hắn rơi xuống đất, hắn không tin lắm ôm lấy vòng eo thon chắc của Đoan Minh Sùng, mờ mịt kêu: "Điện hạ…"
Con tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-danh/2498770/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.