"Ngươi là nữ hả?"
"Ngươi cũng vậy nha."
Tuế Yến chớp mắt: "Điện hạ nói gì vậy?"
Đoan Mình Sùng nhìn hắn, nét mặt còn mê mang khó hiểu hơn cả hắn: "Ta… ta nói cái gì rồi?"
Tuế Yến chỉ vào mình: "Điện hạ nói người giống như ta, ta thế nào?"
Đoan Minh Sùng ngơ ngác trong nháy mắt, sau đó vẻ mặt y biến thành hoảng sợ. Y lùi về sau, nhìn Tuế Yến như thể nhìn quái vật vậy.
Tuế Yến lùi lại, hắn khó hiểu nhìn bình rượu bạc bên cạnh phản chiếu khuôn mặt mình. Sau khi xác nhận mình không để lộ răng nanh đáng sợ gì đó, hắn mới nhìn Đoan Minh Sùng với vẻ kỳ dị.
Sau cơn sợ hãi, Đoan Minh Sùng vội ngồi yên lại, y để hai tay lên đầu gối, con tim y nhảy loạn bình bịch, mờ mịt luống luống không biết phải làm sao mới đúng.
"Điện hạ?'
Đoan Minh Sùng lắc đầu ngay: "Không có, ban nãy ta không nói gì hết, ngươi nghe nhầm rồi."
Tuế Yến như đang săm soi chiếc ly, hắn hơi xấu hổ nói: "Ta là muốn hỏi người uống trà không?"
Đoan Minh Sùng sửng sốt, nháy mắt đỏ cả mang tai.
"Được, được đó."
Tuế Yến rót ly trà ngon mới pha đưa cho Đoan Minh Sùng, ngó thấy bộ dáng y như mới gặp quỷ, hắn cũng không truy hỏi nữa.
Kích thích Đoan Minh Sùng thành như thế này, thể xác lẫn tinh thần Tuế Yến đều sướng rơn, nhưng hắn cũng hiểu phải biết điểm dừng nên không nhắc tới trêu đùa y nữa.
Tuế Yến co gối sáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-danh/2498702/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.