Lần trước Tân Lãng không nói nhưng lần này hắn trực tiết lấy từ trong ngăn kéo ra một chiếc hộp. Bên trong đó là ba chiếc khóa bằng ngọc đã được cắt gọt cẩn thận.
“Chính là cái này.”
“Anh chuẩn bị đưa cho các con mỗi người một cái khóa bình an.”
Tô Thi Hàm nhìn khóa ngọc, ngạc nhiên nói: "Anh bắt đầu chuẩn bị cho việc này từ khi nào vậy? Tại sao em lại không biết chút gì cả?"
"Lần trước Thạch Hậu Vinh có tặng cho anh một khối ngọc, anh thấy cũng rất tốt, vì vậy anh đã nghĩ đến việc sẽ khắc một thứ gì đó cho bọn nhỏ. Ngọc có tính ôn nhu ấm áp, các con mang trên người sẽ rất thích hợp.”
"Khóa bình an đúng là rất thích hợp. Bây giờ đã tạo hình xong rồi, chỉ có đều ở mặt trên còn chưa biết khắc hình gì, hiện tại anh vẫn còn chưa nghĩ ra. Vẫn còn một tháng nữa nên vẫn đủ thời gian để anh điêu khắc hoàn chỉnh.”
Nghe xong lời nói Tân Lãng thì Tô Thi Hàm ngay lập tức có ý tưởng, nói: "Chồng, sao anh không cho em một cơ hội đi?"
"Hả? Cơ hội gì?" Tân Lãng nói.
"Em thực sự không biết nên tặng quà sinh nhật nào cho bọn nhỏ nhưng em nghĩ món quà mà anh chuẩn bị thật sự rất tuyệt. Những chiếc khóa bình an được chạm khắc thủ công và độc đáo chắc chắn sẽ được bọn nhỏ yêu thích nha.”
"Vì vậy, em muốn cùng chuẩn bị quà với anh nhưng em lại không giỏi điêu khắc nên em chỉ có thể phụ trách về phần thiết kế hoa văn trên khóa bình an. Về phần khắc thì vẫn phải do anh tự mình làm nên món quà này em sẽ cùng anh tặng cho bọn nhỏ. Anh có thể để em chiếm chút lợi nhỏ này có được không?” Tô Thi Hàm ngượng ngùng ôm lấy cánh tay của hắn làm nũng nói.
Tân Lãng cười nói: "Anh cảm thấy không thành vấn đề. Có. thể bọn nhỏ sẽ càng thích món quà do chúng ta cùng nhau tặng hơn là quà do một mình anh chuẩn bị đó.”
"Được rồi! Bây giờ sẽ lập tức thiết kế."
Tô Thi Hàm lập tức lấy máy tính bảng đến, ngồi ở bên cạnh Tân Lãng bắt đầu thiết kế hoa văn trên khóa bình an.
Khóa bình an làm bằng ngọc có bề mặt nhẫn bóng, không thích hợp với việc điêu khắc quá nhiều chỉ tiết, vì vậy Tô Thi Hàm không chọn hoa văn lớn mà chọn thiết kế chữ Phúc. Vòng tròn ở trong rất thích hợp để khắc chữ Phúc.
Tô Thi Hàm còn thêm một chút yếu tố khác biệt vào trong chữ Phúc. Chữ Phúc của Huyên Huyên sẽ thêm vào một con hổ, Vũ Đồng là thần thú Kỳ Lân, Khả Hinh là Tỳ Hưu. Sau khi Tô Thi Hàm làm xong thì ngay lập tức có thể phân biệt được ba chiếc khóa bình an.
Hai ngày sau, Tô Thi Hàm đưa bản thiết kế cho Tân Lãng. Sau khi Tần Lãng xem xong đã lập tức khen ngợi, linh cảm thiết kế của vợ đúng là quá tuyệt.
Sau đó, Tân Lãng dừng hết công việc khắc gỗ trong tay để có thể tập trung chuẩn bị quà sinh nhật cho bọn trẻ.
Trong nháy mắt, ngày 19 tháng 4 đã tới.
Chiều hôm qua, ông bà Tần và vợ chồng Tô Vĩnh Thắng đã đến Thượng Hải. Buổi tối, hai người mẹ giúp Tô Thi Hàm trang trí nhà cửa và chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của bọn nhỏ vào
ngày mai.
Ông Tần, Tô Vĩnh Thắng và Tân Lãng cùng nhau ra ngoài mua đồ để chuẩn bị cho ngày mai bọn nhỏ chọn đồ vật đoán tương lai.
8 giờ 30 phút sáng ngày 19, nhà họ Tần vừa ăn sáng xong thì chuông cửa vang lên.
Lâm Tiêu đứng ở cửa với một tay đầy quà, còn Lâm Hùng và Thu Hà đi theo phía sau cô.
Lâm Tiêu cười híp mắt đưa đồ cho Tô Thi Hàm, sau đó đi thẳng vào nhà.
“Thi Hàm, các con nuôi của mình ở đâu vậy?”
“Mẹ nuôi, mẹ nuôi” Một giọng nói non nớt vang lên, ngay. lập tức, đám trẻ như những viên đạn đại bác nhỏ lao về phía cô.
Lâm Tiêu lập tức ngồi xuống, giang hai tay ra nghênh đón lũ trẻ.
“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, mẹ nuôi chúc các con sinh nhật vui vẻ! Bắt đầu từ hôm nay, ba đứa bé đáng yêu của chúng ta đã tròn một tuổi rồi!"
Bọn nhỏ không biết sinh nhật có ý nghĩa gì nhưng khi nhìn thấy những món đồ chơi và quà tặng khác nhau mà Lâm Tiêu mang đến thì bọn nhỏ ngay lập tức bắt đầu vui mừng.
Lúc chín giờ, bạn cùng phòng của Tân Lãng và Tô Thi Hàm cùng nhau đi tới.
Hình như họ đã hẹn trước để cùng nhau đến. Trong tay họ có rất nhiều quà và một chiếc bánh kem siêu dễ thương.
Huyên Huyên vừa nhìn thấy bánh kem thì lập tức nhớ tới chuyện xảy ra ở nhà chị Điềm Điềm nên vừa nắm tay Tô Thi Hàm vừa ra sức thổi mạnh vào chiếc bánh kem ở đăng kia.
Tôn Húc đang cầm bánh có chút bối rối nói: "Chị dâu, Huyên Huyên bị làm sao vậy? Có phải là sợ cái bánh này không?"
Tô Thi Hàm cười, lắc đầu nói: “Không phải! Lần trước khi chị gái hàng xóm tổ chức sinh nhật thì Huyên Huyên đã học thổi nến. Chắc là khi nhìn thấy cái bánh thì đã nhớ lại chuyện lúc đó."
“Ha ha, Huyên Huyên, hôm nay chúng ta cũng có thể thổi nến rồi nha!” Lương Tiểu Khiết vừa cười vừa nói.
Lâm Tiêu ở một bên cũng nói: “Các cậu cũng mang theo bánh kem sao? Mình cũng đã mua một cái.”
Hoàng Thu Hà nói: “Bánh kem của con đâu? Mẹ và cha của con đã nói là muốn mua bánh kem cho bọn nhỏ nhưng con đã nói là con sẽ mua mà sao buổi sáng con lại không mang tới? Con còn đợi đến khi nào mới mang đến?”
Lâm Tiêu nhướng mày, nháy mắt với Tô Thi Hàm ở đằng kia, nói:
"Cái bánh này của con, tự mình lấy thì không có ý nghĩ, phải để người khác mang đến thì ăn mới ăn ngon.”
Tô Thi Hàm nghe xong, cô lập tức nhớ đến trước đó Lâm Tiêu đã nói với cô rằng những người giao hàng của Thiên Nga Đen đều là những anh chàng đẹp trai cao khoảng 1,8m, ngoại trừ giá đắt ra thì không có bất kỳ khuyết điểm nào cả.
Xem ra, cậu ấy đã mua bánh của Thiên Nga Đen rồi.
Dương Bân không hiểu, hỏi: “Chị Tiêu, vì sao lại vậy?”
Lương Tiểu Khiết nhanh chóng phản ứng lại, ánh mắt sáng lên, nói: “Chị Tiêu, có phải chị đã mua bánh kem của Thiên Nga Đen hay không?”
Lâm Tiêu gật đầu nói: “Đúng vậy!”
“Hôm nay là tiệc sinh nhật của con trai và các con gái nuôi của mình, nên tất nhiên là mình phải mua cho chúng những thứ tốt nhất nha."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]