"Có bảo mẫu đi cùng để chăm sóc mấy đứa bé trên đường, còn tài xế có thể thay phiên lái xe cùng Tân Lãng, do đó Tân Lãng cũng không phải quá mệt mỏi” Phương Nhã Nhàn sắp xếp mọi thứ, cũng giống như kỳ nghỉ hè năm ngoái, nhưng lần này là xe bảy chỗ, vì vậy sẽ rộng rãi và thoải mái hơn khi ngồi.
Bà cụ Tô lấy một đống xúc xích và thịt lợn xông khói tự làm, còn có cá và hải sản đã bảo quản, dự định sáng mai sẽ cất vào thùng xe của Tân Lãng.
Ông cụ Tô cầm bao lì xì màu đỏ đi ra, Khả Hinh nhìn thấy bao lì xì đỏ thì hai mắt lập tức sáng lên, trực tiếp dựa vào ghế đầu bên cạnh để đứng lên, vui mừng chạy về phía ông.
"Heo, heo! Bao bao!” Khả Hinh chập chững đi về phía ông cụ Tô và vươn bàn tay nhỏ bé đây thịt của mình ra để lấy bao lì xì đỏ trong tay của ông.
Ông cụ Tô cười nói: “Haha, Khả Hinh nhà chúng ta thích bao lì xì đỏ như vậy sao?“
“Đây là bao lì xì năm mới mà ông cố tặng Khả Hinh nha”
Ông cụ Tô đưa bao xì đỏ cho Khả Hinh. Nhóc con rất vui, căm lấy bao lì xì đỏ, quay lại tấm thảm rồi ngồi xuống, không ngừng lắc lư bao lì xì đỏ.
Đây là tiền mừng tuổi mà ông cố cho ba đứa nhỏ, ngày mai Tân Lãng sẽ đưa bọn nhỏ trở về, đợi Tết đến thì không thể đưa bao lì xì mà thì chỉ có thể chuyển tiền. Cho nên hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3556648/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.