Ông cụ Tô rất không hài lòng về chuyện này, phải biết những ông lão này bình thường thì hiền lành nhưng khi nói về con cháu của minh thì đều ăn miếng trả miếng, không chịu thừa nhận thất bại chút nào...
Khi mọi người còn trẻ, ai cũng dốc hết thực lực của chính mình, nhưng bây giờ đã lớn tuổi rồi thì không phải đều liều mạng vì con cháu trong nhà sao?
Bao năm nay ông Tô đều dựa vào Tô Vĩnh Thắng nên ở trong thôn luôn được săn đón và hâm mộ. Hôm nay lại nghe ông Lương nói những lời này thì ông cụ nhà họ Tô lập tức không phục.
"Đứa bé Quảng Lai này quả thật rất có triển vọng nhưng khởi nghiệp hơi muộn. Ông nói xem nếu trước đây ông không bất công mà chia đều tiền cho mấy đứa bé thì có phải Quảng Lai đã kiếm được rất nhiều tiền rồi.”
"Tôi thấy chính là Quảng Lai của nhà ông có mắt nhìn tốt. Ông xem, thắng bé chọn nghề này, mới lập nghiệp được mấy năm mà đã kiếm được nhiều tiền như vậy, hơn nữa còn tìm được cháu rể của tôi, đây còn không phải mắt nhìn tốt thì là gì?”
"Cháu rể của tôi đúng là rất lợi hai đó nha, chỉ có điều là vì mới bắt đầu kinh doanh nên không có nhiều người trẻ tuổi biết đến. Mà may là Quảng Lai nhà ông quen biết cháu rể của tôi sớm, chứ nếu bây giờ mới gặp cháu rể của tôi thì e rằng đã không có cơ hội cùng cháu rể tôi có quan hệ tốt như vậy rồi!"
Ông cụ nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3556645/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.