Mùng 2 cả nhà cùng nhau về.
Bởi vì thời gian ở Tam Á lần này quá dài. Mặc dù còn hai ngày nghỉ Tết Dương lịch nữa, nhưng cha mẹ hia bên cũng không định đi Thượng Hải nữa, cho nên mọi người sẽ trực tiếp tự mình về nhà.
Tân Lãng đặt vé máy bay, còn cố ý đặt vé máy bay cho cha mẹ hai bên sớm hơn thời gian bay của hai người để họ có thể tiễn cha mẹ lên máy bay rồi mới đi.
Bị chia cắt với ông bà nội, ông bà ngoại, ba đứa nhỏ rất buồn cho đến khi mọi người lên máy bay mà các bé con vẫn chưa lấy lại được tỉnh thăn.
Tần Lãng ôm hai đứa con gái. Tô Thi Hàm ôm. Huyên Huyên. Ba đứa nhỏ vừa mới khóc nên hai mắt đỏ hoe, lúc này vẫn còn rũ đầu xuống, giống như không còn khí lực.
Tân Lãng an ủi: "Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, các con lưu luyến ông bà nội, ông bà ngoại đúng không?"
Các bạn nhỏ không nói, nhưng biểu cảm của chúng rất rõ ràng.
Tần Lãng nói tiếp: 'Không sao, lần này chúng ta sẽ không xa nhau quá lâu. Mười ngày nữa chúng ta sẽ tới nhà ông bà ngoại, sau khi ở nhà ông bà ngoại mấy ngày, chúng ta sẽ về nhà ông bà nội đón Tết âm lịch nha."
Tô Thi Hàm cũng an ủi: "Đúng vậy, các con à! Baba và mama thi xong thì chúng ta có thể vẽ nhà chuẩn bị đón năm mới rồi nha. Lúc đó không chỉ được gặp ông bà ngoại mà còn được ăn nhiều đồ ngon nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3551294/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.