Thấy vậy, Tô Thỉ Hàm cười nói: "Xem ra Vũ Đồng của chúng ta thật sự có chút ưa thích sạch sẽ rồi. Vậy phải làm sao bây giờ nhỉ? Vũ Đồng không chơi được sao?”
Tần Lãng nói: "Không sao, Vũ Đồng ưa sạch sẽ không nghiêm trọng như vậy. Chắc do lần đầu tiên nghịch cát nên trong lòng cảm thấy có chút mâu thuẫn. Chúng ta hãy giúp con bé vượt qua nỗi sợ hãi đi."
Huyên Huyên và Khả Hinh ở bên cạnh đã rất vui rồi. Chúng đang cầm xẻng nhỏ và xúc cát trong hố cát chơi. Hai đứa bé mỗi người một xẻng rất nhanh đã có một tòa lâu đài cát nho nhỏ.
Vũ Đồng nhìn anh trai và em gái mình, trong mắt cô bé có chút giấy giụa và mâu thuẫn.
Cô bé cũng muốn chơi với anh trai và em gái của mình, nhưng mà những hạt cát này trông không sạch sẽ chút nào.
Cô bé trải qua rất nhiều đấu tranh tâm lý cuối cùng không chịu nổi nữa. Cẩn thận đưa tay ra muốn chạm vào cát trên mặt đất.
Nhưng khi bàn tay nhỏ sắp chạm vào cát lại thu về. Lông mày hơi nhíu lại hiển nhiên không thể vượt qua rào cản trong lòng.
Tần Lãng lúc này mới ngồi xuống bên cạnh con gái, nói với Vũ Đồng: "Vũ Đồng, những hạt cát này không bẩn. Mỗi ngày nước biển đều rửa qua chúng đó nha.
"Hơn nữa sau khi các con chơi xong, baba và mama sẽ mang các con đi rửa tay nha.”
“Con nhìn anh trai và em gái con chơi vui không kìa. Con có muốn thử một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3541201/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.