Lúc này Tân Lãng chỉ mặc một chiếc quần bơi, ra cơ bắp cường tráng, còn có cả cơ bụng tám múi nữa.
Cơ thể này Tô Thi Hàm đã nhìn thấy rất nhiều lăn vào buổi tối, thế nhưng được nhìn tận mắt dưới ánh đèn cô vẫn không kìm được mà mặt đỏ tim đập.
“Đi thôi, chúng ta đi bơi thôi!" Nhìn thấy ánh mắt của Tân Lãng dần dần thâm trầm, có phải nên nhanh chóng đi bơi trước không.
Đợi khi Tô Thi Hàm cởi khăn tâm ra rồi đi xuống nước, lúc này Tân Lãng mới nhìn thấy hết được bộ đồ bơi, khóe miệng bất giác cong lên lộ ra nụ cười.
Bởi vì để hóa giải bầu không khí Tô Thi Hàm ngẩng đầu lên nói: "Tần Lãng, chúng ta thi bơi không, xem xem ai bơi nhanh hơn!”
Tần Lãng mỉm cười nói: “Được, em muốn thi thế nào? Bất kế thế nào anh là đàn ông, em là phụ nữ, về sức lực thì em thiệt hơn. Hơn nữa anh còn cao hơn em, chân cũng dài hơn em, anh vừa mới duỗi chân ra chỉ sợ em đuổi mãi cũng không đuổi kịp.”
“Không thì anh để anh chấp em bơi trước một lúc nhé?”
Tô Thi Hàm bĩu môi, có chút kiêu ngạo nói: “Anh cũng coi thường em quá đấy!”
“Anh không cần phải nhường em đâu! Mặc dù em thấp hơn anh, nhưng mà khi bơi quan trọng là độ linh hoạt và tốc độ, tốc độ của em không chắc là kém hơn anh đâu!”
“Đến đi, chúng ta cứ trực tiếp thi, không ai được. nhường ai cả”.
||||| Truyện đề cử: Bác Sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3537558/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.