Lữ Hồng Liên cười cười, nói: "Điềm Điềm, em gái 'Vũ Đồng cũng phải về nhà mà."
Tô Thi Hàm và Tân Lãng nhìn gió bắt đầu thổi, đã kéo màn che của xe đẩy lên.
Tô Thi Hàm dịu dàng nói: "Điềm Điềm, hôm khác chúng ta sẽ cùng nhau chơi, có được không? Bây giờ trời sắp tối rồi, con và em gái cũng nên trở về nhà ăn cơm nha”
Điềm Điềm nghe vậy, lúc này mới gật gật đầu, lại đi đến trước mặt Vũ Đồng, nói: "Em gái Vũ Đồng, lần sau chúng ta sẽ chơi cùng nhau nha, tạm biệt."
“Còn Huyên Huyên và Khả Hinh thì sao? Con chỉ tạm biệt em gái Vũ Đồng sao?" Lữ Hồng Liên cười nói.
Điềm Điềm lập tức chạy đến trước mặt Huyên Huyện và Khả Hinh, nói tạm biệt với hai bạn nhỏ.
Tô Thi Hàm và Tân Lãng cũng nói với các bé cưng: "Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, chúng ta nói tạm biệt với chị Điềm Điềm và em gái nhỏ nào, các con biết tạm biệt mà, đúng không?"
Một vài tư thế tay đơn giản đối với các bé 7 tháng tuổi mà nói, cũng tương đối dễ.
Nghe thấy lời nói của cha mẹ, bọn nhỏ lập tức giơ tay nhỏ, quơ quơ về phía mấy người Điềm Điềm.
Đưa ba đứa nhỏ về nhà xong, Tân Lãng vào bếp. nấu ăn. Tô Thi Hàm cũng định tranh thủ thời gian này làm việc một lát.
Ba dì bảo mẫu trông ba đứa bé.
Khi Tăn Lãng chuẩn bị đồ ăn cho các con, định đút cho chúng ăn thì dì Trần đi tới, hỏi: "Chiều nay vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3515224/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.