“Lãng Lãng! Đứa nhỏ này, sao lại không cho bác Hai vào nhà? Bài vị của ông bà của cháu ở bên trong, cô lần này đưa Thao Thao đi cùng, chính là thắp cho ông bà một nén nhang”
Bà ta lấy ông bà ra làm lý do, cũng không tin Tần Lãng không cho bọn họ vào nhà.
Kết quả, Tân Lãng vẫn là mềm không được cứng cũng không xong.
“Các người có lời gì trực tiếp nói, đi vào nhà nói cùng ở đây không có cái gì khác nhau."
“Bài vị ông bà quanh năm suốt tháng đều đặt ở trong nhà này, các người một năm không tới nổi một lăn. Lăn này đừng lấy ông bà ra làm cái cớ."
“Các người có việc thì cứ nói, nếu không nói, tôi cùng cha còn muốn lên lầu ăn cơm”
Tân Quyên thấy thái độ của hẳn như vậy, hơi nhíu mày một chút, lại lần nữa cười nói: “Lãng Lãng, lần này bác dẫn anh họ cháu đến, đúng là có chút việc. Nhưng mà cháu yên tâm, chúng ta không phải đến vay tiền”
"Anh họ cháu trong thời gian này ở thành phố tìm được công việc bán hàng, làm rất được, được ông chủ khen ngợi!"
“Bác nghĩ, anh họ cháu ở phương diện bán hàng có năng lực như vậy, thì không nên lãng phí đi làm công cho ông chủ khác. Nhà cháu không phải vừa vặn có nhà máy sao, bác nghĩ đầu gội đầu của các cháu khẳng định cần nhân viên bán hàng, anh họ cháu vừa. vặn có thể giúp chút gì đó.” Tần Quyên đắc ý nói
Tần Lãng nghe xong lời nói này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3510770/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.