Buổi tối, mấy đứa bé nằm trên nôi nghịch chuông gió ở đầu giường, còn Tô Thi Hàm Thì ngồi bên giường thu dọn hành lý cho Tần Lãng.
Tãn Lãng nói: “Thi Hàm, anh sẽ về nhà hai ngày Giống như lần trước, ngày mai bắt đầu đi, chủ nhật sẽ về. Bây giờ thời tiết lạnh, anh nghĩ mình không cần mang theo thứ gì, chỉ cần mang theo một cái túi nhỏ đựng một bộ sạc điện thoại di động và vài bộ đồ lót để thay là được rồi.
Tô Thi Hàm gật đầu, trầm mặc ít nói.
Tăn Lãng vốn là đang ở bên cạnh bọn nhỏ, hắn nhận thấy được tâm trạng của vợ mình không tốt thì lập tức đi tới ngồi xuống bên cạnh Tô Thi Hàm, đưa. một tay qua vai cô, cúi đầu nhìn cô.
“Có chuyện gì vậy, Thi Hàm? Có phải là không nỡ xa anh không?”
Tô Thi Hàm liếc mắt nhìn Tần Lãng, thành thật gật đầu nói: "Ừm, có một chút”
Bọn họ hầu như ngày nào cũng sống cùng nhau Hiện tại Tân Lãng muốn về quê, cho dù chỉ là hai ngày thì Tô Thi Hàm vẫn là không muốn chia xa.
Tân Lãng ôm lấy cô, dùng cäm ấn nhẹ vào trán cô, nói: "Thi Hàm, hay là anh đưa cả em và bọn nhỏ cùng về nhé?"
Tô Thi Hàm ở trong ngực của hãn lắc đầu nói: "Thôi quên đi, lần này anh trở vẽ là để sản xuất đầu gội đầu. Thời gian ba ngày đã gấp lắm rồi, nếu như còn tự mình lái xe đưa bọn em trở về thì sẽ mất nhiều thời gian hơn, như vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3510074/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.