Chương trước
Chương sau
Hầu hết các công nhân đã sử dụng đầu gội và thuốc mọc tóc thì họ đều khẳng hiệu quả của nó.

Cũng có một số người chưa sử dụng nên thái không quá rõ ràng.

Có người nói: "Giám đốc, không phải chúng tôi không tin vào nhà máy, mà là dù chúng ta có tin vào nhà máy cũng vô dụng. Bởi vì bây giờ trên mạng có bài đăng nói xấu như vậy, nên mọi người đầu có ấn tượng đầu tiên không tốt vẽ đầu gội đầu của chúng ta, do đó họ sẽ không nghe những gì mà chúng ta nói”

“Đúng vậy, giám đốc! Trên đời này không có thứ gì có thể có hiệu quả với tất cả mọi người. Trong bài đăng đó có nói, nếu người đó bị dị ứng với đầu gội đầu của chúng ta thì sao? Tất cả điều đó đều có thể xảy ra Đó vốn là một vấn đề nhỏ, chỉ cần đền bù cho họ là đủ nhưng bây giờ nó lại xuất hiện trên Internet, danh tiếng của đầu gội đầu của chúng ta chắc chẩn sẽ bị ảnh hưởng.

Ông Tần vẻ mặt nghiêm túc đứng ở phía trước, nghe mọi người nói xong, quả quyết nói: Chúng ta cây ngay không sợ chết đứng!"

“Tất cả mọi người đều là công nhân của nhà máy sản xuất dầu gội đầu Tân Thị của chúng tôi và cũng là những người đã sử dụng và trải nghiệm nó. Miệng người là vàng, tôi không tin rằng nhận xét của nhiều người trong chúng ta lại không thể sánh bằng một tin đồn!"

Mọi người đừng hoảng sợ, nhà máy chắc chắn quyết vấn đề này. Mọi người tiếp tục làm việc tại vị trí của mình. Tôi tin rằng chúng ta có thể cùng nhau vượt qua cơn khủng hoảng này!

"Với tư cách là giám đốc nhà máy của mọi người, tôi ở đây để đảm bảo với mọi người rằng đầu gội đầu của Tân Thị của chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề về chất lượng và tất cả các giấy chứng nhận kiểm tra an toàn đều được dán tại văn phòng của tôi. Mọi người đều có thể xem chúng bất cứ lúc nào”

"Bây giờ bất cứ ai trong số mọi người có vấn đề gì với đầu gội của chúng tôi thì đều có thể đứng lên và có thể khẳng định vấn đề là do đầu gội gây ra, thì tôi nhất định sẽ không trốn tránh trách nhiệm!"

Nghe ông Tần nói xong, mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng lắc đầu nói: "Không có vấn đề gì, tôi đã dùng đầu gội đầu của chúng ta và chắc chắn một điều rằng nó rất tốt."

Trong nhà máy có nhiều người như vậy, không ai trong số họ có vấn đề gì, cho dù là kiểm tra hàng mẫu thử cũng có thể chứng minh dầu gội của Tần Thị tuyệt đối đạt tiêu chuẩn.

Lúc này, Tần Lãng và Tô Thi Hàm đang trên đường đến Đại học Thượng Hải.

Hiện tại đã là hơn chín giờ tối, trong một giờ nữa thì việc kiểm soát ra vào ban đêm sẽ được tiến hành rong trường đại học.

Tô Thi Hàm là sinh viên của Đại học Thượng Hải nên rất quen thuộc với nơi này.

Hai người đi tới tăng dưới của ký túc xá nam, Tô Thi Hàm nói: "Tân Lãng, em không được vào ký túc xá nam. Anh cầm điện thoại di động nhớ ghi âm lại tất cả nội dung của cuộc nói chuyện này. Nếu đối phương không muốn giải quyết ổn thỏa thì chúng ta sẽ áp dụng các biện pháp pháp lý. "

Tần Lãng gật gật đầu, cởi khăn quảng cổ rồi đeo vào cổ của cô.

“Trời có chút lạnh. Em chờ ở đây một lúc, nếu cảm thấy lạnh thì đến ký túc xá ở bên kia chờ anh. Anh sẽ nhanh chóng giải quyết rồi xuống ngay”

“Được! Em sẽ đợi anh” Tô Thi Hàm nói.

Tần Lãng trực tiếp đi tới ký túc xá phòng 323. Vừa gõ cửa xong thì có một thanh niên đội mũ bước ra mở. cửa. Vừa nhìn thấy Tần Lãng thì trong tiềm thức của hắn lập tức muốn chạy đi nhưng lại bị Tân Lãng kéo lại.

“Chạy cái gì?”

Tân Lãng vừa mở miệng, người kia lập tức tỉnh táo lại, ngẩng đầu nói: 'Buông ra! Anh là ai, tại sao lại tùy tiện đột nhập vào ký túc xá của người khác?”

"Anh đến đây muốn gây chuyện sao? Tôi nói cho. anh biết, nhân viên bảo vệ của Đại học Thượng Hải của chúng tôi cũng không phải là người ăn chay!"

Tần Lãng cười rồi nới lỏng cổ áo của cậu ta, phủi bụi trên tay nói: "Xem ra cậu biết tôi là ai và cũng biết tôi tới đây là vì bài đăng đó!

Đinh Thụy có chút hoảng sợ, cậu ta tránh đi tâm mắt của hẳn rồi nói: "Bài đăng gì, tôi không biết anh đang nói cái gì cả. Anh đi nhanh lên! Nếu còn không rời đi thì tôi sẽ gọi bảo vệ."

"Bạn học, tôi là người phụ trách của đầu gội Tần Thị. Tôi thấy một bài đăng trên Internet, nói rằng cậu là người đã đã sử dụng đầu gội của Tân Thị chúng tôi và nó gây ra tình trạng rụng tóc nghiêm trọng. Với tư cách là người phụ trách, hôm nay tôi ở đây để giải quyết vấn đề này.

“Tại sao sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi và xuất hiện vấn đề rụng tóc, cậu lại không liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng, hay gọi điện đến dịch vụ sau bán hàng của chúng tôi. Vậy mà lại chọn đăng một bài như vậy lên mạng làm gì? Tôi có thế hiểu cậu không muốn chủ động liên hệ với chúng tôi, thế nên bây giờ tôi đã chủ động tìm đến cậu. ”

"Cậu có nói trong bài viết rằng sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi trong nửa tháng thì tóc trên đầu cậu đã rụng rất nhiều. Bây giờ cậu có thể vui lòng bỏ mũ ra và để tôi nhìn kỹ hơn được hay không?"

Lúc Đỉnh Thụy nhìn thấy Tân Lãng thì cậu ta vô cùng hoảng sợ. Cậu ta cảm giác được Tần Lãng ở đây là để gây phiền phức nhưng mà khi Tần Lãng dễ nói chuyện như vậy thì trong lòng cậu ta lại càng thêm hoảng sợ, bởi vì cậu ta không biết Tân Lãng đang muốn làm gì.

Đình Thụy nhớ Trịnh Phi Vũ đã nói, đối với việc này thì dù bất luận như thế nào thì Tần Lãng cũng phải chịu thiệt thòi.

Tân Lãng đang kinh doanh nên phải cân nhắc đến danh tiếng của đầu gội đầu, cho nên dù hẳn có tìm được cậu ta thì hãn cũng không dám làm gì. Hắn chỉ có một sự lựa chọn là đưa tiền để dàn xếp ổn thỏa. Dù sao thì Tân Lãng cũng không hy vọng chuyện này tiếp tục lên men.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.