Tân Lãng không có hứng thú lầm đối với loại trò chơi này, dù sao thì anh cũng đã qua độ tuổi thiếu niên rồi, nhưng mà khó khăn lắm vợ mới vui vẻ như vậy, thế nên đương nhiên hẳn phải chơi cùng rồi.
Vì vậy hai người cùng nhau đứng trước ao ước nguyện.
Tô Thi Hàm nghiêm túc nhắm mắt lại, hai tay chắp dưới cảm sau đó hướng về phía cái ao âm thầm ước nguyện.
Sau khi ước xong cô tung đồng xu vào phía trong ao.
Nghe nói nếu có thể ném đồng xu vào tầng trên cùng thì ước nguyện sẽ trở thành hiện thực,vậy nên mục tiêu của cô chính là tầng trên cùng
Cái ao ước nguyện này, nói đúng ra là một cái đài phun nước nhỏ. Ở chính giữa ao có ba tầng tháp nước xếp chồng lên nhau, tầng cao nhất đứng ở bên cạnh ao là không thể nhìn thấy đỉnh, mà đường kính của nó cũng chỉ có 60cm.
Tô Thi Hàm dùng sức ném đồng xu đi nhưng mà cự ly không đủ, thế là nó rơi vào tầng thứ hai.
Cô nghiến răng sau đó tiếp tục ném đồng xu thứ hai, nhưng vẫn rơi vào tầng thứ hai.
Đồng xu thứ ba, thứ tư, thứ năm.
Cô đã ném hết các đồng xu của mình có nhưng không có một đồng nào có thể ném vào tầng thứ ba.
Tô Thi Hàm bĩu môi nói: “Khó quá đi mất!”
“Mỗi lần đều chỉ thiếu có một chút!”
Tần Lãng nhìn thấy vậy mỉm cười đưa tay ra sau đó nói: "Vậy thử lại lần nữa đi”
Tô Thi Hàm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3503633/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.